Trong nháy mắt môi mỏng chạm vào vành tai kia, thân thể Khương Ấu An đột nhiên rùng mình lên, tay nhỏ của nàng xô đẩy n.g.ự.c hắn, tiếng nói mềm mại, còn mang theo một chút run rẩy: “Tiểu Bạch, không hôn, không hôn……”
Mặc Phù Bạch lại là ngoảnh mặt làm ngơ, môi mỏng màu đỏ rơi xuống vành tai nàng.
Khương Ấu An lại rùng mình, tiếng nói còn mang theo một tia nức nở khóc.
“Mặc Phù Bạch…… Ngươi mau dừng lại a……”
Trong lời nói còn mang theo ủy khuất.
Mặc Phù Bạch động tác bỗng dưng dừng lại, con ngươi lưu li lại là càng thêm ám trầm, bàn tay to ôm vòng eo nàng siết chặt lại, dường như muốn bẻ gãy vòng eo của nàng, hô hấp liền nặng nề hơn rất nhiều, một hồi lâu sau mới ổn định lại hô hấp.
Đáy mắt hắn dường như có ngọn lửa đang thiêu đốt, lại tối đến mức tận cùng, tiếng nói khàn khàn, xoay mặt Khương Ấu An lại, nhìn thẳng vào nói: “Không phải ngươi muốn hôn sao?”
Khương Ấu An mắt trông mong nhìn hắn, đáy mắt còn một tầng hơi nước nhợt nhạt, hơn nữa môi bị mút đến đỏ bừng, bộ dáng càng là đáng thương, lại cũng làm người sinh ra một loại xúc động hung hăng muốn khi dễ.
Thấy rõ bộ dáng của nàng, hầu kết Mặc Phù Bạch không tự chủ được lăn lộn.
“Nhưng là ngươi cắn ta rất đau a, ngươi xem ta nơi này đều bị ngươi cắn sưng lên.” Nàng bẹp bẹp miệng.
Tuy rằng không thấy môi của mình, chính là nàng cảm giác cánh môi dưới, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3711992/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.