🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiếng cười của Mộ Đình Nhi không chỉ khiến cho khách nhân lầu ba chú ý, ngay cả khách nhân lầu hai cũng nghe được động tĩnh, đều sôi nổi đi lên xem náo nhiệt.

“Phát sinh sự tình gì? Trên lầu vì sao ồn ào như vậy?”

“Mộ gia tiểu thư lại tranh cãi cùng vị thần Nam Vương phủ Thế tử phi kia.”

“Mộ Đình Nhi cùng Khương Ấu An a? Các nàng lại ồn ào cái gì a?”

“Thần Nam Vương phủ thế tử phi nói ở đặt trước trang sức Kim Ngọc Các, Mộ cô nương nói nàng nói dối.”

“Kim Ngọc Các từ khi nào có thể đặt trước trang sức?”

“Vẫn luôn không thể đặt trước đi?”

“Đó chính là thần Nam Vương phủ Thế tử phi đang nói lời nói dối?”

Khách nhân lầu ba càng ngày càng nhiều, thanh âm nghị luận cũng tùy theo mà đến.

Mộ Đình Nhi không giận mà cười, nhân cơ hội châm ngòi thổi gió: “Ngươi đường đường một thần Nam Vương phủ Thế tử phi, lời nói dối ngu xuẩn như vậy cũng không biết xấu hổ mà nói ra? Ngươi mất mặt, còn muốn liên lụy toàn bộ thần Nam Vương phủ. Theo ta thấy, Vương phủ còn giữ người làm cái gì? Không bằng hưu ——”

Còn chưa có nói xong, Khương Ấu An bỗng nhiên vươn tay, bắt lấy búi tóc của Mộ Đình Nhi.

Phanh một tiếng.

Bề ngoài nhìn giống như một thiếu nữ yêu kiều yếu đuối, vẻ mặt lại khong biểu tình, đôi mắt thậm chí đều không chớp một cái.

Trực tiếp bắt lấy búi tóc của Mộ Đình Nhi hướng trên mặt bàn đập xuống.

Những thanh âm nghị luận đó đột nhiên im bặt.

Lầu ba trong chốc lát lặng ngắt như tờ.

“Tiểu thư!”

Nha hoàn đi cùng Mộ Đình Nhi kinh hô ra tiếng, vừa định tiến lên, Xuân Đào lập tức vén tay áo, xông lên phía trước liền ngăn đối phương lại.

“Khương ——”

Mộ Đình Nhi thét chói tai, muốn đứng thẳng thân mình.

Nhưng Khương Ấu An hơi hơi dùng lực một chút, một tay ấn ở trên đầu Mộ Đình Nhi, liền đem phản kháng của Mộ Đình Nhi áp xuống dưới, còn không chút hoang mang đem tấm vải đỏ ở trên khay gỗ lấy ra, nhét vào trong miệng Mộ Đình Nhi.

“Ngô……”

Đầu Mộ Đình Nhi bị Khương Ấu An đè ở trên mặt bàn, không thể động đậy, nàng vươn đôi tay ở giữa không trung cào loạn, hơn nữa vẫn là nhắm ngay mặt Khương Âu An.

Khương Ấu An những ngày trước cũng không phải là luyện không, ba lượng hai hạ liền đem đôi tay của Mộ Đình Nhi bắt được siết chặt ở sau người.

Nàng một tay ấn đầu Mộ Đình Nhi, một tay bắt lấy đôi tay nàng, hơi hơi híp mắt, tiến lên một chút nói: “Mộ Đình Nhi, mỗi lần nhìn thấy ta, ngươi liền ngứa da đúng không? Một hai phải làm ta động thủ, ngươi mới vừa lòng?”

Mộ Đình Nhi mặt đầy dữ tợn, cổ họng phát ra âm thanh mơ hồ không rõ.

Mộ Đình Nhi giãy giụa, Khương Ấu An nhướng mày, lại nắm lấy búi tóc của Mộ Đình Nhi, phanh một tiếng, làm đầu nàng cùng mặt bàn tiếp xúc thân mật.

“Nương của ngươi đã từng là nha hoàn hầu hạ Chiêu Vân phu nhân, khiến cho ngươi đắc ý như vậy? Dù cho Mộ gia của ngươi sẽ xuất hiện một tú nương biết vu thêu, cửa hàng ở kinh thành này cũng không phải là chỉ có một mình Cẩm Tú Trang!”

“Ngô!!!”

Mộ Đình Nhi giãy giụa càng mạnh, Khương Ấu An nắm búi tóc của nàng, hung hăng đập.

Ngay lập tức, Mộ Đình Nhi bị đập mắt đầy sao xẹt, ngay cả lực giãy giụa cũng đều ít đi nhiều.

“Ta không biết ngươi cảm giác chỗ nào về sự ưu việt, người không biết, còn tưởng rằng ngươi mới là quý nhân trong cung đâu!”

“Ngươi lại phản kháng một chút?”

Phanh phanh phanh!

Khương Ấu An nắm lấy búi tóc của Mộ Đình Nhi, liên tục hướng trên mặt bàn đập vài cái.

Cái bàn được làm bằng gỗ hoa lê, liền chấn động theo va chạm.

Ngay cả mấy nữ tử trẻ tuổi kia đều bị dọa ngốc.

“Ta có làm mất mặt của Vương phủ hay không, cũng không phải ngươi có thể xen vào! Đi soi gương thử xem, nhìn xem chính ngươi là cái thứ gì!”



Nháy mắt tiếp theo, Khương Ấu An nắm lấy tóc Mộ Đình Nhi, đem nàng nắm lên, hướng trên mặt đất ném.

Chỉ thấy cả người Mộ Đình Nhi bị ném quăng ngã ra ngoài.

“Ai đang nháo sự?”

Một giạng nói vang lên.

Một nam tử trung niên từ dưới lầu đi lên, khi nhìn đến Mộ Đình Nhi ngã ở trên mặt đất, tức khắc ngây ngẩn cả người.

Nữ tử trẻ tuổi hô: “Chu chưởng quầy……”

Chu chưởng quầy mới phản ứng lại đây.

Kia không phải Khương gia lục cô nương sao?

Nga, không đúng, là thần Nam Vương phủ Thế tử phi.

Chu chưởng quầy nhịn không được hai mắt nhìn Khương Ấu An nhiều hơn một chút, bỗng nhiên ai da một tiếng, tiến lên đem Mộ Đình Nhi nâng lên: “Hai vị như thế nào lại tranh cãi vậy?”

Mộ Đình Nhi tóc tán loạn, quần áo nếp nhăn, khăn che mặt sớm đã rơi xuống, cái trán đỏ bừng một mảnh nhô ra một cục u to, thậm chí còn có thể ẩn ẩn thấy m.á.u bầm ở bên trong.

Nàng thở hổn hển, chỉ vào Khương Ấu An, tức đến cả người đều đang run rẩy.

“Khương Ấu An……”

Mộ Đình Nhi răng hàm sau đều phải cắn.

Khương Ấu An cất bước tiến lên: “Như thế nào, còn muốn ta tiếp tục gãi ngứa cho ngươi?”

Mộ Đình Nhi theo phản xạ lui về phía sau vài bước.

Chu chưởng quầy sắc mặt khẽ biến: “Mộ tiểu thư, cẩn thận……”

Không đợi Chu chưởng quầy đi bắt Mộ Đình Nhi, Mộ Đình Nhi bước chân lui về phía sau đạp vào không khí.

Phía sau đó là cầu thang nối hai tầng lầu hai và ba.

Chỉ nghe được một trận thịch thịch thịch thanh âm, Mộ Đình Nhi cả người trực tiếp từ lầu ba lăn xuống dưới.

Việc này làm khách nhân bốn phía đều trợn tròn mắt.

“Tiểu thư!!!”

Nha hòan của Mộ Đình Nhi kêu lên sợ hãi tiến lên.

Xuân Đào hừ hừ nói: “Xứng đáng!”

Khương Ấu An nhướng mày.

Tự làm tự chịu.

“Ai da, Mộ tiểu thư a…… Mau đi tìm đại phu lại đây!”

Chu chưởng quầy chạy đến lầu hai đi xem Mộ Đình Nhi.

Nghĩ đến, Mộ Đình Nhi này cũng là da dày thịt béo, bị ngã mặt đầy máu, thế nhưng còn không có ngất xỉu đi, chính là cả người đều không nói nên lời.

Khương Ấu An làm lơ những ánh mắt khác thường ở bốn phía, nắm làn váy chậm rãi xuống lầu: “Chu chưởng quầy, ta tới lấy trang sức đặt trước.”

“Thế tử phi a...... Được......” Chu chưởng quầy mắt nhìn Mộ Đình Nhi, vội vàng chạy tới trên lầu.

“Không đúng a? Kim Ngọc Các từ khi nào có thể đặt trước trang sức?”

“Ta không biết a……”

“Chu chưởng quầy đi lấy trang sức.”

Bốn phía một ít các khách nhân hai mặt nhìn nhau.

Cả người Mộ Đình Nhi hơi chút thanh tỉnh lại, liền nhìn đến Chu chưởng quầy ôm một cái hộp gỗ từ trên lầu đi xuống.

“Thế tử phi, tổng cộng mười hai cái trâm cài, sáu đôi khuyên tai, sáu dây chuyền hoa...... Đều ở bên trong này, ngài kiểm tra lại xem.”



“Không cần.”

Khương Ấu An nói xong, Xuân Đào liền tiến lên, tiếp nhận hộp gỗ.

Chu chưởng quầy mặt đầy ý cười.

Mộ Đình Nhi mở to đôi mắt.

“Kim Ngọc Các các ngươi không phải không thể đặt trước trang sức sao? Chu chưởng quầy ngươi vì cái gì muốn cùng thần Nam Vương phủ Thế tử phi lừa gạt người a?”

Mộ Đình Nhi còn chưa có lên tiếng, nha hoàn bên người nàng tức giận bất bình nói.

“Đúng vậy, Chu chưởng quầy trong tiệm các ngươi không phải không thể đặt trước trang sức sao?” Có người hỏi.

“Ai nói Kim Ngọc Các không thể đặt trước trang sức a?”

Lúc này, có vài nữ tử trẻ tuổi đi tới, nhìn dáng vẻ mấy người này là muốn đi lên lầu ba.

“Kim Ngọc Các hiện tại có thể đặt trước trang sức!”

Chu chưởng quầy cười tủm tỉm nói: “Kim Ngọc Các chúng ta gần đây đẩy ra hai loại tinh bài, một loại là bạc trắng tinh bài, một loại là hoàng kim tinh bài, chư vị có thể mua sắm hai loại tinh bài này. Khách nhân có tinh bài này, liền có thể ở trong tiệm chúng ta đặt trước trang sức mới hàng tháng. Mặt khác, khách nhân giữ hoàng kim tinh bài, có thể đặt trước trang sức nhiều hơn so với khách nhân có bạc trăng tinh bài. Đương nhiên, kế tiếp ở trong tiệm chúng ta tiêu càng nhiều bạc, là có thể chọn lựa trước.......”

Lời này vừa ra, Mộ Đình Nhi chỉ cảm thấy lời nói vừa rồi đối  với Khương Ấu An, chính là một hồi chê cười!!!

“Chu chưởng quầy ngươi vì cái gì không nói chuyện này sớm a?” Nha hoàn bên người nàng oán trách nói.

“Đây không phải là vì đợt tinh bài đặt làm đầu tiên đã bán hết sao? Phải chờ hai ngày nữa, nhóm tinh bài thứ hai ra tới thì mới đi thông tri.” Chu chưởng quầy cười giải thích.

Không cần nghĩ cũng biết, nhóm tinh bài đầu tiên tự nhiên là tới trên tay những quý nhân kia.

Sắc mặt Mộ Đình Nhi khó coi, trong lòng lại tức, Kim Ngọc Các này sửa lại quy củ, thế nhưng không kịp thời  tới Mộ gia thông tri nàng.

Tỷ tỷ nàng là Mộ Chiêu Nghi a!

Mộ Đình Nhi dùng khăn tay che lại vết thương trên miệng mình, lạnh lùng nói: “Tinh bài của Kim Ngọc Các các ngươi là có bao nhiêu hiếm là, còn chia làm hai loại.”

Chu chưởng quầy tự nhiên cũng nghe ra được lời nói châm chọc của Mộ Đình Nhi, Hắn mặt mang mỉm cười: “Mộ tiểu thư, hiếm lạ thì không có, chính là có chút đắt. Năm ngàn lượng bạc một khối bạc trắng tinh bài, vạn lượng bạc trắng một khối hoàng kim tinh bài. Đương nhiên....... Tinh bài không những có thể trước tiên đặt trước trang sức mới mỗi tháng ở trong tiệm chúng ta, khách nhân có tinh bài, ở trong tiệm chúng ta tùy ý mua một kiện trang sức đều có thể được giảm giá ba phần, Mộ tiểu thư muốn mua tinh bài sao? Nếu là muốn mua, ta có thể vì ngài giữu lại một khối tinh bài.”

Mộ Đình Nhi sắc mặt càng khó nhìn.

Tuy rằng Mộ gia có tiền, nhưng cha nàng là không có khả năng bỏ ra năm ngàn lượng bạc cho nàng mua một khối tinh bài.

“Đầu ta đau quá.......”

“Tiểu thư, tiểu thư, ngài làm sao vậy? Đại phu như thế nào còn không có tới?”

Mắt thấy Mộ Đình Nhi muốn té xỉu trên mặt đất, nha hoàn bên người nàng kêu sợ hãi.

Xuân Đào trợn trắng mắt: “Sớm không đau muộn không đau, hiện tại đau, ta phi! Chính mình không hiểu được quy củ của Kim Ngọc Các, còn chạy đến trước mặt Thế tử phi nhà ta khoe khoang, thật đem mặt mũi của Mộ gia ngươi đều vứt hết!”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.