Khương Ấu An nhìn chằm chằm Hà thị.
Đúng.
Rất nhiều thời điểm, nàng đều c.h.ế.t lặng.
Chính là, nhớ tới chuyện cũ, những chuyện mình đã trải qua sẽ luôn nhắc nhở mình, ở quá khú nàng là có bao nhiêu ngu xuẩn.
Khát vọng tình thương của mẹ, khát vọng thân tình, chẳng sợ trả giá hết thảy, cũng không thắng nổi một câu một gương mặt tươi cười của Khương Diệu Diệu.
Kiếp trước, trước khi chết, trên người nàng đều là máu.
Nàng nằm ở giữa vũng máu, trên người đau đớn, đau nhất vẫn là trái tim trong lồng n.g.ự.c kia!!!
Nàng tuyệt vọng, bất lực ở trong lòng tự hỏi, một đường đi tới kết cục này, rốt cuộc là vì cái gì?
Một lần lại một lần.
Tự hỏi chính mình.
Nàng là tỷ tỷ, phải nhường muội muội, chính là ai lại quan tâm đến nàng?
Khương gia nhiều người như vậy, chỉ cần có một người, phân ra một nửa quan tâm dành cho Khương Diệu Diệu cho nàng, Khương Ấu An nàng cũng sẽ không đến nỗi sẽ đi lên con đường hắc hóa này!!!
Khương Ấu An từng bước đến gần Hà thị.
Đại để là thấy hai tròng mắt Khương Ấu An đỏ lên, có chút dọa đến Hà thị, nàng nhịn không được lui về phía sau.
“Ta dựa vào cái gì phải cho nàng? Dựa vào cái gì?” Khương Ấu An một chữ một chữ thật mạnh hỏi.
Hà thị một hồi lâu mới hoãn lại nói: “Ấu An, ngươi là…… Tỷ tỷ a……”
Ngươi là tỷ tỷ a……
Khương Ấu An rũ mắt cười nhẹ.
Khương Ấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3711319/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.