Hậu hoa viên của Vương phủ có một cây phong niên đại rất lâu, Khương Ấu An đẩy cửa sổ gian ngoài ra liền có thể nhìn thấy cây phong kia, lá cây màu vàng, theo gió đung đưa.
Cửa gian ngoài bị đẩy ra, Khương Ấu An còn đang ngơ ngẩn phát ngốc, nghe giọng nói Xuân Đào vang lên: “Thế tử phi, nô tỳ bảo phòng bếp làm chút thức ăn thanh đạm, hai ngày nay ngàu có chút nóng trong người, vẫn là ăn ít đồ ăn có khẩu vị nặng mới tốt.”
“Ừ.” Khương Ấu An thanh thanh giọng nói, hau ngày này giọng nói nàng xác thật có chút nóng nảy.
Không mất bao lâu, Xuân Đào liền đem thức ăn lên, Khương Ấu An lẳng lặng ăn cơm, sắc trời bên ngoài cũng dần dần trở nên tối hơn.
Tiếng gõ cửa lúc này vang lên.
Xuân Đào không ở trong phòng, Khương Ấu An buông chiếc đũa đi mở cửa, Trương ma ma đứng ở trước cửa: “Thế tử phi, phu nhân sai lão nô lại đây.”
Đáy mắt Khương Ấu An hiện lên một tia nghi hoặc, liền nhìn đến trên tay Trương ma ma cầm một đôi bao đầu gối: “Ma ma, có chuyện gì?”
Trương ma ma nhưng thật ra có chút ngượng ngùng: “Trên tay ta là đôi bao đầu gối phu nhân làm, không phải trời càng ngày càng lạnh sao? Thế tử gia chân cũng vừa mới khỏi hẳn……. Liền phiền toái ngài đưa đi một chuyến.”
Lúc đầu Khương Ấu An không biết vì cái gì Vương phi làm bao đầu gối lại để nàng tới đưa, sau khi tiếp nhận vừa thấy, lập tức liền minh bạch…….Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3708319/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.