Khương Ấu An đột nhiên mở miệng, không chỉ có hai cha con Mộ Trung Thiên, Khương Dương cũng là hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó lôi kéo giọng hô: “Đúng vậy, hôm nay thanh toán tiền trả trước, nếu là ngày mai thay đổi chủ ý, không nghĩ đặt làm quần áo thì sao? Tiền trả trước này có thể lấy lại không?”
Trong đám người có một số bá tánh kinh tế cũng không phải thực sự dư dả, vẫn còn đang do dự, nghe được lời này, liền ức chế xúc động của mình lại, dò hỏi: “Đúng vậy, nếu là thay đổi chủ ý, tiền trả trước này có thể lấy lại sao?”
Mộ trung thiên hơi hơi híp mắt, nhìn chằm chằm Khương Ấu An một lát, mới cao giọng nói: “Tất nhiên là có thể lấy lại, Cẩm Tú Trang của chúng ta làm ăn buôn bán luôn có chữ tín!”
Nói xong, ánh mắt Mộ Trung Thiên hướng một người nam tử trong đám người nhìn lại.
“Đại gia còn chờ cái gì a, Mộ lão gia đều nói, có thể lấy lại!” Tên nam tử kia thét to ra tiếng.
“Cẩm tú trang quần áo xác thật làm không tồi, giá cả nào cũng có, đại gia có thể tùy ý lựa chọn.”
Nhìn đến không khí lại bắt đầu nóng lên, Mộ Đình Nhi lúc này mới yên tâm.
Nàng nhìn về phía Khương Ấu An trong mắt hiện lên một tia hận ý, thình lình mở miệng nói: “Các ngươi muốn bắt chước liền bắt chước đi…… Đều là cùng làm ăn buôn bán, vì cái gì muốn bôi nhọ chúng ta Mộ gia đâu?”
Mộ Đình Nhi cố ý đề cao giọng, hấp dẫn chú ý của người khác.
Mộ Trung Thiên nghe được nữ nhi của mình bỗng nhiên nói lời này, trong mắt tràn đầy khen ngợi.
Không hổ là nữ nhi của Mộ Trung Thiên hắn.
Lúc này, liền phải đem người một nhà Khương Phong Văn hung hăng đạp dưới lòng bàn chân, làm cho bọn họ không trở mình được!
“Ngươi nói cái gì?!” Khương Dương cả người cơ bắp đều căng thẳng, nếu Mộ Đình Nhi không phải là một cô nương, hắn đã sớm xông lên hung hăng đánh một trận.
“Đánh người rồi, đánh người rồi!” Mộ Đình Nhi gân cổ lên hô.
La thị khí choáng váng đầu.
Mộ Đình Nhi vừa kêu, càng ngày càng nhiều người đều hướng tới bên này nhìn qua.
Mộ Đình Nhi lại tránh ở phía sau Mộ Trung Thiên, vẻ mặt tức giận nói: “Đây rõ ràng là ý tưởng của ta nghĩ ra, Khương gia các ngươi có phải hay không thật quá đáng? Cha ta cũng nói, các ngươi muốn bắt chước liền bắt chước, nhưng Khương Ấu An ngươi thế nhưng ỷ vào ngươi là thần Nam Vương Thế tử phi, thế nhưng bôi nhọ Mộ gia chúng ta đạo văn các ngươi!”
“Sao lại thế này a?”
“Bên kia đang nói cái gì a?”
“Hình như là nói Khương gia muốn bắt chước Mộ gia tổ chức tú đài, Mộ lão gia cũng đồng ý, lại không biết như thế nào, bỗng nhiên nổi lên tranh chấp, người Khương gia liền tuyên bố nói ý tưởng của Mộ gia là do Mộ gia đạo văn bọn họ.”
“Khương gia nào a?”
“Là Khương gia ở Lâm An phố sao?”
“Cũng có chút quan hệ với Khương gia ở Lâm An phố, bất quá không phải người của Khương gia, là Khương Phong Văn, chính là lão bản tự mở cửa hàng quần áo trên đường Nam Tuyền, hắn là nghĩa tử của Khương lão gia đã mất nhà Khương gia ở Lâm An phố, nhưng đã sớm phân gia đi ra ngoài.”
“Ta mới từ cửa phía đông của trăm tú lâm tiến vào, còn nhìn thấy, bọn họ giống như cũng đang dựng đài.”
“Không phải a, này làm người cũng quá không có đạo lý đi? Mộ lão bản cũng đã đồng ý, để cho bọn họ tổ chức tú đài, như thế nào lại còn bôi nhọ Mộ gia?”
“Hình như là nói, ỷ vào thần Nam Vương Thế tử phi cho bọn hắn chống lưng đi!”
“Thần Nam Vương thế tử phi a…… Người nào là thần Nam Vương thế tử phi?”
“Không có tới?”
“Ngốc tử, cô nương trước mặt Mộ lão bản, đó là thần Nam Vương Thế tử phi.”
“Ta thảo, ta đã từng thấy Khương gia lục cô nương a, nàng không phải là bộ dáng này a?”
“Làn da trước kia đen giống như than đá, không nghĩ tới hiện tại lại trắng như vậy, thật là một trắng che trăm xấu!”
“Ngươi đùa ta đâu! Ngươi trắng, sẽ trở thành mỹ nam tử? Khương gia lục cô nương này lớn lên thật là xinh đẹp, đây không phải là ứng với người trong lòng của ta mà lớn lên sao?”
“Ngươi cút đi, người ta hiện tại là thần Nam Vương Thế tử phi!”
“Không phải nói nhà Khương Phong Văn ỷ vào thần Nam Vương Thế tử phi bôi nhọ Mộ gia đạo văn ý tưởng của bọn họ sao?”
“Lục cô nương này lớn lên xinh đẹp, vưa fthấy cũng không giống loại người này a!”
“Không thể trông mặt mà bắt hình dong, huống hồ người ta hiện tại cũng là thần Nam Vương Thế tử phi, nghe nói, nàng hiện tại trở mặt cùng với gia đình……”
“Mộ Đình Nhi, ngươi như thế nào lại làm nhục thanh danh Ấu An của ta!!!!” La thị lúc này cũng không thèm để ý đến việc mở rộng việc buôn bán của cửa hàng, mắt thấy nhiều người như vậy, đều đang nghị luận Khương Ấu An, La thị tức giận hốc mắt đều đỏ.
Ấu an đứa nhỏ này ngày xưa ở Khương gia quá thật cẩn thận, sau khi gả vào Vương phủ, thật vất vả mới có được một chỗ dung thân, mà nay bởi vì lời đồn đãi truyền đi, nói Ấu An ỷ vào mình là thần Nam Vương phủ Thế tử phi ỷ thế ức h.i.ế.p người……
Không nói đến bá tánh kinh thành đối đãi với Ấu An như thế nào, nếu là Vương phủ nghe được, gây khó dễ cho Ấu An……Chỉ sợ…….
Nghĩ đến đây, hai mắt La thị choáng váng, mắt thấy liền phải ngã xuống, vẫn là Khương Ấu An kịp thời đỡ nàng.
“Đây như thế nào có thể làm nhục thanh danh Thế tử phi đâu? Đây vốn chính là các ngươi sai trước, nếu không phải các ngươi bôi nhọ Mộ gia chúng ta, nữ nhi của ta cũng sẽ không nói ra lời nói như vậy.” Mộ Trung Thiên biểu tình lời lẽ chính đáng nói.
Khương Dương cả người run rẩy.
Khương Ấu An đang muốn mở miệng, một giọng nói nũng nịu vang lên: “Lục tỷ tỷ?”
Là Khương Diệu Diệu tới.
Mộ Trung Thiên sau khi nhìn đến Khương gia thất thiểu thư xuất hiện, ánh mắt khẽ biến, Mộ Đình Nhi túm túm quần áo Mộ Trung Thiên, ý bảo hắn an tâm.
Tiểu tiện nhân Khương Ấu An này trở mặt với nhà mẹ đẻ của mình, đừng nói mấy người huynh đệ tỷ muội, ngay cả cha mẹ nàng đều không nhận đâu!
Hơn nữa, nàng cùng Diệu Diệu quan hệ tốt như vậy, Diệu Diệu sẽ không vạch trần.
Phía sau Khương Diệu Diệu còn có Khương Tu Trạch đi theo.
Hai người đi lên phía trước, Khương Tu Trạch nhíu mày, hiển nhiên cũng đã nghe nói qua viẹc đang diễn ra.
Mộ Đình Nhi lập tức đi đến bên người Khương Diệu Diệu, túm lấy cánh tay nàng: “Diệu Diệu, ta là nể tình cha ngươi, mới nói tốt với cha ta, cha ta cũng cho phép bọn họ bắt chước Mộ gia chúng ta tổ chức tú đài, chính là bọn họ lại cắn ngược lại chúng ta một ngụm, bôi nhọ Mộ gia chúng ta đạo văn bọn họ…….Lục tỷ tỷ này của ngươi thật quá đáng.”
Khương Diệu Diệu bản thân cũng không muốn nhiều lời cái gì, chỉ là sau khi hướng tới Khương Ấu An nhìn lại, đồng tử hơi hơi co rụt lại.
Lần đó ở vương phủ, nàng liền phát hiện, Khương Ấu An trắng ra không ít.
Chỉ là không nghĩ tới…… Nàng thế nhưng……
Khương Diệu Diệu nhìn về phía Khương Tu Trạch.
Khương Tu Trạch cũng ở sững sờ.
Nếu nói gương mặt của Khương Ấu An có vài phần tương tự Khương Khải. Như vậy, hình dáng Khương Ấu An cùng Khương Tu Trạch có chút tương tự.
Sau khi Khương Ấu An trắng ra, từ trên gương mặt kia của nàng, đều có thể nhìn ra tới bóng dáng của mấy ca ca.
Ngược lại là Khương Diệu Diệu, lớn lên giống tổ mẫu, không có một tia nào giống với mấy ca ca.
Khương Diệu Diệu không khỏi nắm chặt làn váy.
Còn không có suy nghĩ, lời nói đã nói ra tới: “Lục tỷ tỷ, mặc dù lần trước Đình Nhi cùng Mộ thúc thúc không cẩn thận đắc tội ngươi, ngươi cũng không thể bôi nhọ bọn họ như vậy…..”
Mộ Đình Nhi sửng sốt.
Trong mắt nàng hiện lên một tia tinh quang.
Vốn tưởng rằng Diệu Diệu nhiều nhất không lên tiếng, không nghĩ tới thế nhưng còn giúp nàng nói chuyện.
Không hổ là tỷ muội tốt của nàng.
Khương Diệu Diệu lại cắn cắn môi: “Không phải, ta không có ý này, lục tỷ tỷ ngươi cũng không cần tức giận, ý của ta lúc nãy là khẳng định có hiểu lầm gì.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]