Mới vừa rồi khi Khương Ấu An vào cửa, La thị cũng nhìn đến tay của Khương Cẩm Nam đang chảy máu, nàng nghĩ nghĩ nói: “Ấu an, mưa này……”
“Ai cũng đừng để ý đến hắn, hắn muốn như thế nào liền như thế đấy!”
La thị còn muốn nói cái gì, Khương Dương túm túm quần áo La thị.
Bầu trời âm u, đường phố hai bên các quán hàng rong nhỏ cũng đều đã sớm thu dọn quán trở về nhà.
Bên ngoài cửa hàng, Khương Cẩm Nam che lại vị trí phía dưới n.g.ự.c của mình, nơi đó đặt ngọc bội bị vỡ được bọc lại bởi khăn tay.
Bên cạnh cửa hàng, có người nhìn qua khe hở cửa sổ nhìn Khương Cẩm Nam ở bên ngoài.
Cũng không biết là qua bao lâu, mưa to còn không có ý muốn dừng lại.
Khương Cẩm Nam rũ đôi mắt xuống, xoay người lê bước một cách nặng nhọc, từng bước một hướng phương hướng Khương phủ đi đến.
Bàn tay bị băng bó kia, m.á.u tươi cùng nước mưa hỗn hợp, thế cho nên toàn bộ băng gạc đều bị m.á.u tươi nhiễm đỏ.
Khương phủ.
Nha hoàn che dù cho Hà thị, vội vã hướng phía cửa đi tới, bên cạnh là Khương Khải tự mình cầm dù.
Mới vừa có người tới thông tri bọn họ, nói Khương gia ngũ thiếu gia ở cửa tiệm Khương Phong Văn gặp mưa.
“Ngươi nói tiểu ngũ gần đây là xảy ra chuyện gì? Mưa lớn như vậy, hắn chạy đến cửa hàng nhà người ta làm gì để mà gặp mưa? Là ăn no không có chuyện gì làm hay sao? Ta gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3699166/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.