Độ cong ở khóe miệng Khương Ấu An dần dần biến mất, giống như là đang lâm vào hồi ức, nàng nhỏ giọng nói: “Năm ấy tám tuổi, ta mới trở lại Khương gia, có lẽ là bởi vì không quen với khí hậu, ta hay bị bệnh….. Còn nhớ rõ, có một lần ta cùng Khương Diệu Diệu cùng nhau mắc bệnh, ngày đó ban đêm Khương Diệu Diệu đã bị sốt cao, bên ngoài ồn ào nhốn nháo, nguyên lai là trong nhà tìm mấy đại phu đến xem bệnh cho Khương Diệu Diệu…..”
“Trên có tổ mẫu, dưới có người hầu trong nhà, toàn bộ đều vây quanh Khương Diệu Diệu, lại không biết, ngày đó ban đêm, ta cũng rất khó chịu……. Khó chịu đến nỗi muốn uống một ngụm nước cũng chỉ có thể tự mình từ trên giường bò dậy tự mình đi đổ nước uống. Khi đó, ta còn tưởng rằng ta cứ như vậy mà chết, bởi vì thật sự rất khó chịu…..”
Khương Ấu An hít hít cái mũi, nàng vươn tay giữ chặt bàn tay to của Mặc Phù Bạch.
Mặc Phù Bạch không có cự tuyệt, hắn chỉ là nhìn ngón tay đang run rẩy kia của Khương Ấu An.
“Ta còn tưởng rằng ta sẽ chết.” Trong giọng nói của nàng toàn là ủy khuất, tay nhỏ nắm chặt bàn tay to của hắn, giống như làm như vậy bản thân mới có thể dễ chịu.
“Mặc Phù Bạch, ngươi biết không? Thời điểm tứ ca quỳ xuống, lòng ta giống như là bị kim đ.â.m thật khó chịu. Ngày đó ban đêm, là tứ ca phát hiện ta không ở đó, khi tất cả mọi người cho rằng ta ngủ rồi, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3699161/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.