Khương Diệu Diệu nghĩ thầm.
Như vậy xem ra, lục tỷ tỷ một chốc một lát sẽ không bị đuổi ra khỏi Vương phủ đi.
Trách không được nàng thay đổi nhiều như vậy.
Thế tử nếu vì lục tỷ tỷ mà xuất đầu, khẳng định cũng sẽ không chán ghét chính mình đi?
Máu tươi trên trán Mộ Trung Thiên theo gương mặt chảy xuống, nhiễm hồng vạt áo.
Khương Ấu An mới chậm rãi giơ tay.
Từ thị vệ dừng lại.
Được dừng lại, Mộ Trung Thiên tức giận nói: “Các ngươi khinh người quá đáng!”
Khương Ấu An cười nhẹ một tiếng.
Nàng mở to đôi mắt, nói: “Đây không phải là học từ Mộ gia các ngươi sao?”
Mộ Trung Thiên nghẹn họng.
Khương Ấu An không phản ứng lại hắn, mà là chậm rãi nhìn về phía mấy người Khương gia: “Lão phu nhân, thỉnh nhớ rõ lời nói hôm nay của ta, ngày sau ta cùng một nhà tam thúc vinh nhục, đều cùng Khương gia không có quan hệ. Hơn nữa, quản cho tốt tiểu bối nhà mình, chớ có khiêu khích điểm mấu chốt của ta.”
Khương Ấu An khinh khinh phiêu phiêu tầm mắt liếc mắt nhìn Khương Diệu Diệu ở phía sau một cái.
Khương Diệu Diệu bỗng nhiên có loại cảm giác bị nhìn thấu tâm tư.
“Tiểu lục ——”
Khương Cẩm Nam khuôn mặt trắng bệch mở miệng, nhưng không đợi cho hắn nói hết câu, Khương Ấu An liền dời đi tầm mắt, nói: “Từ thị vệ, đem những người không liên quan đều đuổi ra khỏi Liễu gia đi.”
“Vâng, Thế tử phi!”
Từ thị vệ trung khí mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/3699147/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.