Chương trước
Chương sau
Sắc trời bắt đầu tối.

Trong Tùng Tuyết Viện.

Cung Ngọc Yến bang một cái đem lăng hoa kính đặt ở trên bàn trang điểm: “Phiền c.h.ế.t đi được, năm trước nửa tháng không sai biệt lắm liền tốt lên, năm nay đã gần một tháng còn không có đỡ, để gương mặt như thế này, ta như thế nào có thể ra cửa?”

Vừa lúc có nha hoàn mang cháo tổ yến tiến vào, Trương ma ma tiếp nhận, cung kính đưa lên: “Phu nhân, nô tỳ suy nghĩ, chắc trong khoảng thời gian này Vương phủ có nhiều chuyện, người ưu tư quá nhiều, mặt mới chậm chạp không tốt lên.”

Ngữ khí của Trương ma ma đều thật là cẩn thận.

Chủ yếu là Vương phi vì gương mặt này, tâm tình không tốt.

“Trong phủ ngày nào không có việc? Liền hôm nay nha đầu Khương gia kia còn cùng cô nương Mộ gia nháo lên...... Nói đến nàng, ta nhớ tới, nàng lần trước không phải để lại cái gì mặt nạ sao?”

Cung Ngọc yến dứt lời, lại nói: “Vẫn là thôi đi, nếu là dùng, gương mặt này của ta càng không xong thì làm sao bây giờ?”

Trương ma ma đề nghị nói: “Phu nhân, có thể thử một lần xem sao, nếu là không được, không cần dùng nữa, một lần ảnh hưởng hẳn là cũng không lớn.”

Cung Ngọc Yến nghe vậy, cảm thấy cũng có thể.

Trương ma ma mang tới bình sứ, dùng muỗng nhỏ từ bên trong lấy ra vật thể như hồ, dựa theo lời nói của Khương Ấu An, bôi lên cả khuôn mặt Cung Ngọc Yến.

“Hương vị nhưng thật ra dễ ngửi.”

Sau khi bôi thời gian nửa nén hương, Cung Ngọc Yến rửa sạch mặt.

“Nha, phu nhân!”

Cung Ngọc Yến bị hoảng sợ: “Như thế nào? Có phải hay không càng ngày càng sưng đỏ?”

Trương ma ma kinh ngạc nói: “Phu nhân, sưng đỏ liền giảm đi không ít!”

Mang tới lăng hoa kính, Cung Ngọc Yến phát hiện mụn đỏ trên má mình quá thật đều xẹp xuống không ít.

Hơn nữa, nàng vuốt mặt của mình, cảm thấy lại mềm mịn.

“Cái này kêu mặt nạ thật là có hiệu quả?” Cung Ngọc Yến mở to hai mắt.

“Phu nhân, là thực sự có hiệu quả! Hơn nữa, làn da của người thoạt nhìn còn mềm mịn a!” Trương ma ma nhịn không được nhìn bình sứ trên bàn kia, thế nhưng sinh ra một loại ý tưởng muốn thử xem.

Rốt cuộc đi theo bên người Vương phi nhiều năm như vậy, thói quen của Vương phi cũng ảnh hưởng đến nàng. Ngày thường, nàng so với những ma ma khác cũng chú trọng bảo dưỡng hơn.

“Tiểu nha đầu thật là có chút bản lĩnh, đi đi đi, đi Tử Lâm Viện!”

Trương ma ma chạy nhanh nói: “Phu nhân, lúc này đêm đã khuya, chi bằng ngày mai lại đi?”

“Ngươi nói rất đúng! Không thể quấy rầy con ta nghỉ ngơi!”

Hôm sau.

Ánh mặt trời vừa sáng.

Cung Ngọc Yến mang theo Trương ma ma cùng nha hoàn đi đến Tử Lâm Viện, lại bị báo cho Khương Ấu An đã ra phủ.

“Nha đầu này như thế nào chạy trốn nhanh như vậy?”

“Phu nhân, ngài đến xem Thế tử đi?”

Cung Ngọc Yến hướng tới cửa thư phòng nhìn lại: “Con ta lúc này khẳng định đang đọc sách, ta vẫn là không đi quấy rầy hắn. Trương ma ma, ngươi lần trước nói, nha đầu kia bên người cũng không có nha hoàn hầu hạ?”



“Đúng vậy! Nghe nói Thế tử phi trước kia ở Khương gia, bên người liền không có nha hoàn hầu hạ.”

Cung Ngọc Yến trầm ngâm một lát: “Con ta cũng không thích có nha hoàn đặt chân vào Tử Lâm Viện, không bằng liền an bài cho nha đầu kia một mặt sân khác, lại chọn mấy cái nha hoàn đưa qua đi.”

Vừa dứt lời, cửa thư phòng kẽo kẹt một tiếng mở ra.

Từ thị vệ đẩy Mặc Phù Bạch ngồi trên xe lăn từ thư phòng ra tới.

Không đợi Cung Ngọc Yến mở miệng, Mặc Phù Bạch chậm rãi nói: “Không cần an bài mặt sân khác.”

Hắn dừng một chút: “Đem nha hoàn trong phủ đều gọi tới đây.”

Cung Ngọc Yến tuy khó hiểu, vẫn là dựa theo lời Mặc Phù Bạch đi làm.

Nha hoàn trong phủ đều bị gọi đến ngoại viện.

Mặc Phù Bạch tầm mắt lãnh đạm nhìn một vòng, dừng ở trên mặt nha hoàn rửa mặt: “Là nàng.”

Người bị Mặc Phù Bạch điểm danh, đúng là Xuân Đào.

Cung Ngọc Yến không hiểu, con của hắn khi nào đối với loại chuyện nhỏ này đều để bụng?

Hơn nữa, ngày xưa đều không chuẩn cho nha hoàn trong phủ bước vào Tử Lâm Viện, hiện giờ Tử Lâm Viện này không chỉ có một Khương Ấu An, còn tự mình chọn một nha hoàn cho nàng?

Cung Ngọc Yến mang theo đầu đầy dấu chấm hỏi trở về Tùng Tuyết Viện.

Cao thị vệ thừa dịp lúc chủ tử nhà mình nghỉ tạm, đem Từ thị vệ túm đến một góc.

“Lão Từ, chủ tử của chúng ta gần đây có phải hay không có điểm không thích hợp a?”

Từ thị vệ cười hắc hắc: “Đôi mắt ngươi dùng để làm gì đâu? Bây giờ mới nhìn ra? Chủ tử rõ ràng đối với Thế tử phi khác biệt a!”

Cao thị vệ lập tức phản bác: “Thế tử gia chỉ là cảm thấy nàng kia đáng thương mà thôi, cái gì mà đối đãi với nàng khác biệt, người đừng có nói bậy!”

Từ thị vệ ha hả: “Ngươi và ta đi theo bên người chủ tử cũng đã mười mấy năm, ngươi khi nào gặp qua chủ tử đồng tính với nữ tử khác? Tựa hồ là bắt đầu từ ngày Thế tử phi hồi môn…… Ta liền cảm thấy không thích hợp, tối hôm qua ta cẩn thận nghĩ nghĩ, Thế tử phi ngày ấy hồi môn, chủ tử vì sao để nàng dùng xe ngựa của Vương phủ?”

Cao thị vệ không chút nghĩ ngợi nói: “Ngày hồi môn, nàng không dùng xe ngựa của Vương phủ, mà dùng chiểu xe ngựa nhỏ kia của nàng, kia không phải là làm Vương phủ mất mặt sao?”

Từ thị vệ mắt trợn trắng: “Ngu xuẩn, Thế tử phi là bởi vì triều đình quyền thế tranh đoạt mới bị lựa chọn dùng để nhục nhã Vương gia, Thế tử gia nếu là cảm thấy nàng dùng chiếc xe ngựa nhỏ kia là làm mất mặt Vương phủ, có thể ngay ngày thành thân hôm sau liền đem nàng đuổi đi, hà tất phải làm điều thừa? Lại nói, ngươi chừng nào thì thấy Thế tử gia để ý những đồn đãi vớ vẩn ở trên đường đó,, còn có người truyền Thế tử gia diện mạo xấu xí, Thế tử gia để ý quá sao? Theo ta thấy, Thế tử gia để Thế tử phi dùng xe ngựa Vương phủ trở về, là nói cho những người đó biết, Thế tử phi sẽ không bị đuổi ra khỏi Vương phủ.”

Bộ mặt Cao thị vệ lộ ra một biểu tình khó hiểu: “Chỉ sử dụng xe ngựa Vương phủ, ngươi có thể liên tưởng đến cái này? Đầu óc ngươi là có bệnh đi?”

Từ thị vệ trừng hắn một cái.

“Khó trách trong Vương phủ không có nha hoàn nào thích ngươi, ngu ngốc như trâu.”

Cao thị vệ……. Con mẹ nó, trát tâm.

Từ thị vệ tiếp tục nói: “Không nói đến việc sử dụng xe ngựa, ngày ấy ta mang theo nhiều thị vệ của Vương phủ đi cùng Thế tử phi hồi môn, trở về Thế tử gia có từng nói qua cái gì?”

“Chuyện này lại có thể đại biểu cái gì?”

“Vậy ta lại hỏi ngươi, Thế tử phi hồi môn, không đi Khương gia, mà là đi đến nhà Khương Phong Văn, kinh thành nghị luận sôi nổi, nàng trở về, Thế tử gia nhưng có trừng phạt nàng?”

Cao thị vệ thẳng sống lưng: “Cái này ta biết! Nàng điều chế huân hương có thể giảm bớt chứng đau đầu của chủ tử, Thế tử gia không đau đầu, tự nhiên cũng không giống như lúc trước tính tình bất ổn, nàng cũng coi như là có chút công lao nhỏ đi!”

“Ngu ngốc!” Từ thị vệ trực tiếp tức giận: “Vương phi ngày ấy hồi phủ, chuyện thứ nhất, chính là phải người tới kêu Thế tử phi, đó là muốn tính sổ với Thế tử phi, ngày đó Thế tử gia vì sao đột nhiên nói muốn đi Tùng Tuyết Viện?”



“Vương phi lúc đầu tính toán ở chùa miếu nửa tháng, ai ngờ đột nhiên hồi phủ, Thế tử gia lo lắng xảy ra chuyện gì, liền đi Tùng Tuyết Viện nhìn Vương phi, này có vấn đề gì sao? Lão Từ, ta xem ngươi chính là suy nghĩ nhiều!”

Từ thị vệ thật sự cảm thấy lão Cao người này hết thuốc chữa.

Đây là buộc hắn lấy ra đòn sát thủ a!

“Thế tử gia ngồi xe lăn, trừ bỏ ngươi và ta, có từng để người thứ ba đẩy quá?”

“Chuyện này cũng không thể đại biểu cái gì a! Có thể là Thế tử gia không đau đầu, tâm tình cũng tốt hơn……”

Từ thị vệ ha hả cười: “Vậy hôm qua, việc muội muội Mộ Chiêu Nghi bị đập rớt răng cửa, lại nói như thế nào?”

Cao thị vệ tiếp tục phản bác: “Mộ Chiêu Nghi ngày gần đây thường xuyên đi cùng Ngọc Quý Phi, có thể nói nàng đã đứng ở bên Ngọc Quý Phi, mà Ngọc Quý Phi cùng Vương gia đối lập, Khương lục cùng muội muội Mộ Chiêu Nghi nổi lên tranh chấp, Thế tử gia đương nhiên sẽ không phạt nàng.”

Chuyện này hắn cũng là thời điểm sau khi đi lãnh phạt, mới suy nghĩ cẩn thận.

“Thế tử phi ở trước mặt chủ tử không tuân thủ quy củ, chủ tử lại là thái đội gì? Ngươi hôm qua lắm miệng, cũng không tuân thủ quy củ, chủ tử lại là thái độ gì?”

Cao thị vệ: “………..”

Chuyện này vẫn là không thể đại biểu cái gì.

Có thể là khi hắn nói chuyện, chủ tử vừa lúc tâm tình không tốt.

Từ thị vệ bỗng nhiên có điểm hưng phấn: “Quan trọng nhất chính là, ngày hôm qua sau khi ngươi đi lãnh phạt, Thế tử phi xuống bếp nấu cơm, Thế tử gia hãnh diện không nói, còn nói cho Thế tử phi, ngày sau đừng tự mình xuống bếp nấu cơm, muốn ăn cái gì phân phó phòng bếp làm.”

“Lão Từ, Khương Lục rốt cuộc đang là Thế tử phi, nàng ăn cơm muốn tự mình xuống bếp, truyền ra ngoài người ngoại lại muốn nghị luận Vương phủ khắt khe nàng!"

“Nói ngươi ngu xuẩn, đều là vũ nhục ngu xuẩn! Thế tử gia khi nào để ý quá cái nhìn của người ngoài?! Ngươi muốn  ta lặp lại bao nhiêu lần?”

Cao thị vệ dương môi, muốn phản bác, lại phát hiện chính mình không có lời nào để nói.

Từ thị vệ nhấn mạnh nói: “Càng quan trọng là, Thế tử gia cùng Thế tử phi cùng nhau ăn cơm, Thế tử phi gắp đồ ăn cho Thế tử gia, Thế tử gia ăn!”

Từ thị vệ dừng một chút, lại bổ sung nói: “Hơn nữa ta phát hiện, Thế tử phi tựa hồ cũng không sợ Thế tử gia.”

Cao thị vệ: “Ta không nghe! Ta không nghe!”

Từ thị vệ vuốt vuốt cằm: “Biết mới vừa rồi Thế tử gia vì sao đem nha phủ trong hoàn đều gọi đến sao? Hơn nữa còn tự mình tuyển một người nha hoàn cho Thế tử phi……”

“Không nghe không nghe, vương bát niệm kinh!”

Từ thị vệ lộ ra tươi cười: “Đó là bởi vì, hôm qua khi Thế tử phi hồi phủ bê đồ vật, hạ nhân trong phủ không ai phụ một chút, chỉ có nha hoàn kia đứng ra hỗ trợ, cho nên a…..”

Cao thị vệ trợn tròn đôi mắt: “Chủ tử của chúng ta giống như tiên nhân trên trời, sao có thể sẽ thích nữ tử kiểu như thế này?”

Từ thị vệ tức giận nói: “Ta khi nào nói qua chủ tử thích Thế tử phi? Điều này chỉ có thể nói, chủ tử đã bắt đầu để ý Thế tử phi, cho nền dần dần đối đãi với nàng khác với những người khác. Còn nữa, Thế tử phi như thế nào liền không được? Ta coi có thể so với những quý nữ ở kinh thành kia còn muốn tốt hơn nhiều.”

Cao thị vệ lâm vào trầm tư.

 

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.