- Diệu diệu, muội không sao chứ?
- Tiểu thất, muội thấy thế nào? Chân có bị thương không?
Nam tử mở miệng trước mặc một bộ màu xanh lục, tóc đen dài ngang lưng, đằng sau cài một chiếc trâm bạch ngọc.
Hắn diện mạo anh tuấn, đôi mắt của hắn đào hoa như vừa sinh ra đã có, lúc này trong mắt hiện rõ vẻ khẩn trương.
Đây là nhị công tử Khương phủ - Khương Tu Trạch.
Năm nay hai mươi tuổi.
Nam tử mở miệng sau là Tam công tử Khương phủ - Khương Nhan, năm nay vừa mới mười chín, một thân y phục màu đen tôn lên vẻ quyền quý, đôi mắt to cùng với lông mày sắc sảo, nhưng nhìn tướng mạo liền biết không phải người dễ chọc.
Khương Diệu Diệu cười nói:
- Nhị ca, tam ca, muội không sao! May mà Lục Hà phản ứng nhanh.
- Muội di chuyển chân một chút xem có thoải mái không. - Khương Tu Trạch nhíu mày, lời nói mười phần dịu dàng.
Khương Diệu Diệu ra vẻ bất đắc dĩ, theo lời Khương Tu Trạch nói, di chuyển chân một chút.
Chỉ là vừa mới di chuyển một chút, Khương Diệu Diệu kinh hô ra tiếng.
Khương Nhan lập tức ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra chân cho Khương Diệu Diệu.
Nhưng Khương Diệu Diệu lại thè lưỡi.
- Hì hì, nhị ca, tam ca muội đùa các huynh tý thôi, muội không sao!
Khương Nhan đứng dậy, vẻ mặt ôn nhu, nhéo mũi Khương Diệu Diệu.
- Đồ nghịch ngợm.
Khương Tu Trạch nói:
- Lần sau muội không được hấp tấp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-nam-cai-ca-ca-khoc-loc-cau-ta-hoi-phu/2912025/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.