Đêm về khuya, bên trong trang viên đền đuốc sáng trưng.
Vu Trầm Hải ngồi ở vị trí chủ vị giữa những vị khách trong phòng khách, xa xa cùng nâng ly rượu, rượu màu hổ phách sóng sánh trong tay hắn, hương vị êm dịu hấp dẫn, hương thơm nồng nhẹ nhẹ làm tăng thêm trải nghiệm cho khứu giác và vị giác.
Đây là rượu đặc sản của Địa Tinh thượng, dân địa phương luôn coi loại rượu này là thức uống chính trong các ngày lễ hội, đa số người du lịch đến Địa Tinh đều thích nhấm nháp thử, lại mua thêm vài chai mang xem như đặc sản làm quà tặng. Rượu hổ phách ánh trăng rất ngon, tuy ngon nhưng không đắt, đặc biệt hộp rượu được đóng gói rất cao cấp hết hàng quanh năm, cần phải đặt trước mới có, nếu không chỉ có thể ra giá trên trời để mua về từ tay người khác.
Nhưng mà, trong trang viên giản dị sang trọng này, rượu hổ phách là thứ không có giá trị nhất, bất kể đượcc gói trong hộp quà hiếm đến đâu, hay là một phiên bản giới hạn cỡ nào, ở nơi này đều chỉ là đồ uống như nước đun sôi bình thườn, chỉ cần có tư cách được mời vào bên trong trang viên, mỗi người đều có thể tùy ý lấy, mỗi người đều có thể uống đến no đủ.
Vu Trầm Hải nhấp một ngụm rượu nhạt màu, bốn phía đều là hương rượu ngon, cười tủm tỉm với một quan chức trung niên ngồi gần hắn nhất nói: "Bộ trưởng Trương, ông và tôi đã đến tuổi này rồi, thật là không thể không chịu già, nếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3625707/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.