Edit: thauyn22
Triệu Đình Uyên nhìn chằm chằm cậu vài giây, cần câu trong tay thoáng nâng lên một chút, đương nhiên ông biết rõ cách siết cổ kẻ thù bằng dây câu đặc chế này.Triệu Thanh vội vàng tiến lên một bước, như vô tình mà chắn trước mặt Anh Vũ, thong dong hỏi tiếp vấn đề của Anh Vũ: "Chú Triệu, những thảm kịch quy mô lớn như thế thường xuyên xuất hiện khá là bất thường, Ám Nha hành động cẩn thận, sẽ không làm lơ nguyên nhân gốc, bên trong có ẩn tình gì sao?"Triệu Đình Uyên dời ánh mắt lên người Triệu Thanh, thả lỏng cần câu đang nắm chặt trong tay, cảm khái nói: "Cháu nói đúng, năm lần bảy lượt nhận được nhiệm vụ có nội dung tương tự như vậy, binh đoàn Ám Nha sẽ không ngồi yên mặc kệ, nhưng chúng ta trải qua quá trình điều tra cẩn thận, không phát hiện ra có kẻ chủ mưu phía sau màn hay khủng bố hạ độc."Tô Việt trầm giọng nói: "Cho nên những người đó chỉ là quá mức xui xẻo, tổ tiên không tích đức, vận khí không tốt, nên sẽ bị thanh trừng?"Triệu Đình Uyên lạnh lùng đáp: "Tinh Tế rộng lớn , việc lạ gì cũng có, loại bệnh nhiễm khuẩn lây truyền này cũng không phải hiếm, đây là lần thứ hai cậu bất kính với ta."Tô Việt khó hiểu: "Có sao? Tôi cũng không lấy dao găm chĩa vào ông."Triệu Đình Uyên cầm cần câu, âm thanh đã mang theo vài phần tức giận, người mới bây giờ thật giỏi, một chút cũng không hiểu yêu trẻ kính già, ông nói: "Ta ở đây câu cá là vì thanh tịnh, cậu chưa được chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3499457/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.