Tần Vũ được đưa đến phòng y tế, trong lúc hôn mê vẫn lẩm bẩm tên Tô Việt, như thể người này không đội trời chung với hắn, chuyện này rất nhanh đã lan truyền khắp Bộ vũ trang.
Tiêu Viễn gọi Chu Lập Ngôn đến văn phòng, rót cho ông một ly trà mới, nói chuyện phiếm: "Đem K giao cho anh dạy dỗ tôi rất yên tâm, nhưng anh cũng đừng quá nghiêm khắc, hiện tại chúng ta chỉ đang ở giai đoạn chiêu nạp nhân tài, làm như vậy rất dễ dọa người ta chạy mất."
Chu Lập Ngôn mặc một chiếc áo khoác trắng, nhận chén trà nhẹ nhấp một ngụm, lên tiếng giải thích: "Tôi đã hạ thủ lưu tình rồi, bằng không nửa đời sau của hắn đã phải nằm ở trên giường, phải dùng dụng cụ hỗ trợ mà ăn uống."
Tiêu Viễn bật cười nói: "Là bởi vì Tô Việt sao? Mỗi khi đề cập đến cậu ta anh rất dễ nổi giận, thật không giống tác phong của anh a, giáo sư Chu."
Chu Lập Ngôn nhíu mày nói: "Tôi là xử lý theo quy định, lần hành động này của Tần Vũ không nên chủ động làm bại lộ thân phận của Tô Việt."
"Vậy không phải vừa đúng lúc sao?" Tiêu Viễn thâm ý nói: "Sau khi bị bại lộ vừa hay chúng ta có thể xem quyết tâm của tên nằm vùng mạnh nhất, nếu cậu ta ra tay làm trọng thương Ám Nha, chứng tỏ cậu ta không hai lòng."
Chu Lập Ngôn vuốt ve chén trà ấm áp trong tay, nói: "Tuy rằng chiến lực của Tô Việt cấp A, nhưng tình huống của cậu ta không quá ổn định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3376609/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.