Triệu Thanh đến đây lúc nào?
Vì sao xuất hiện ở đây?
Anh đã phát hiện ra cái gì, đã biết cái gì rồi?
Đủ loại câu hỏi chết người hiện ra trong đầu Tô Việt, trên mặt vẫn duy trì trạng thái kinh ngạc.
Cậu băng qua đường lớn, đi đến trước mặt đoàn trưởng, ngữ khí tự nhiên dò hỏi: "Đoàn trưởng, sao anh lại tới đây?"
Người này vẫn đang giả vờ, Triệu Thanh cũng không nói nhảm, ánh mắt âm trầm đảo qua tiệm cà phê, nói: "Đây là địa điểm làm nhiệm vụ lần này của cậu?"
Tô Việt trả lời: "Không phải, nhiệm vụ đã hoàn thành, chỉ là đi ngang qua vào uống ly cà phê."
"Ồ, đi ngang qua?" Triệu Thanh cười như không cười hỏi: "Chỉ là vào gọi cà phê thôi sao, không có làm gì khác?"
Ánh mắt Tô Việt hơi dao động, trong lòng lập tức cảnh giác, không lập tức lên tiếng.
Triệu Thanh dường như cũng không để ý, vỗ vỗ vai Anh Vũ, nói: "Lên xe đi, tôi cũng vừa lúc đi ngang qua."
Tô Việt: "......"
Đã nói đến đây, Tô Việt cũng không tiện mở miệng từ chối, cũng không thể nói mình muốn chạy bộ về để rèn luyện thân thể. Cậu nhanh chóng lên xe, trong đầu tính toán cẩn thận ba lối thoát chạy ra khỏi xe.
Triệu Thanh bảo người ngồi ở ghế phụ, trước khi rời đi còn quay lại nhìn tiệm cà phê vài lần, nhìn đến khi trong lòng Tô Việt nổi lên từng trận bất an, may mắn là Triệu Thanh cái gì cũng không làm, cứ như vậy lái xe rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/3357560/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.