Buổi chiều, vài thành viên "Ám Nha" gặp nhau tại một địa điểm đã hẹn trước.
Bất kể là binh đoàn lính đánh thuê có danh khí thế nào trên tinh cầu, trên cơ bản đều sẽ có thù địch ở khắp nơi, ngay cả trong những kỳ nghỉ phép hiếm hoi, cũng sẽ cố gắng tránh đi đơn lẻ.
Tô Việt ăn mặc chỉnh tề, vẻ mặt nghiêm túc, thật giống như đến tham dự một hội thảo khoa học nào đó, nghiêm chỉnh ngồi trong quán bar.
Chung quanh thì vung quyền uống rượu, chướng khí mù mịt, cậu nhìn có chút không phù hợp.
Triệu Thanh bên cạnh kẹp điếu thuốc trên đầu ngón tay, nhưng không hút, chỉ châm lửa, sau đó hung hăng mà ấn lên mu bàn tay Tô Việt.
Tô Việt tay mắt lanh lẹ, nhanh chóng lùi về, nhanh chóng tránh né không bị đổ máu.
Diều Hâu lớn tuổi nhất bên cạnh ôm bình rượu cười nói: "Đoàn trưởng, sao anh lại bắt nạt Anh Vũ, cậu ấy đắc tội anh ở đâu?"
Triệu Thanh không đạt được mục tiêu, hơi có chút tiếc nuối.
Tô Việt kéo dài khoảng cách với anh, ngồi xuống bên đầu còn lại của ghế sofa.
Triệu Thanh không chút để ý nói: "Không có gì, thử tốc độ phản ứng của người mới mà thôi."
Diều Hâu khó hiểu nói: "Nhưng Anh Vũ đã nhập đoàn được ba năm rồi, không phải tân binh."
Triệu Thanh một lần nữa châm thuốc, trong làn khói thuốc lượn lờ, nói: "Phải không, tôi thấy còn rất mới, choáng váng hết cả đầu."
Tô Việt cười nhạt một tiếng, không so đo.
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sau-khi-nam-vung-bi-chet-tham/2733416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.