Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332
Chương sau
“Con biết rồi.” Đỗ Hân Dĩnh không có kiên nhẫn vơi thím Đỗ, trừ xem thường, còn có oạn hận nồng đậm. “Con gái của bảo mẫu” chính là dấu hiệu của cô, từ nhỏ đến lớn. So với Trương Tuyết Chi lớn lên cao quý, cô ta trừ tự ti chính là hận, càng thêm đố kỵ, ngay cả tiền học đại học cũng đều là tiền trợ cấp của nhà họ Trương! Chung quy đều phải trách mẹ cô ta không có bản lĩnh! Hại cô bây giờ ở trước mặt Kiều Nhã, cũng không dám ngẩng đầu! Thím Đỗ lúng túng nói: “Hân Dĩnh, nếu như tiền không đủ tiêu, thì gọi về nhé.” “Chút tiền đó của mẹ, vẫn là giữ lại cho bản thân dùng đi.” Trước mặt của Tuyết Chi, Đỗ Hân Dĩnh cũng không cho mẹ mình một chút mặt mũi nào. Dù sao, cô ở đây cũng đã giả vờ là một đứa con gái hiếu thảo đủ rồi! Mỗi lần nhìn thấy bà ta bận bịu cho cái nhà này, Đỗ Hân Dĩnh đã thề, vĩnh viễn cũng không muốn sống cuộc sống như của bà ta! Có điều vẫn may, cô ta có Bắc Minh Hạo, yêu thương cô mỗi đêm. Thấy thím Đỗ buồn bã cúi đầu, Tuyết Chi bước đến, nhẹ nhàng an ủi bà ta. Thím Đỗ ngẩng lên, mỉm cười với cô, nụ cười chua chát. Vào lúc này, điện thoại của Đỗ Hân Dĩnh vang lên, nhìn vào điện thoại rồi vui vẻ nghe máy: “Hạo, anh đến rồi sao? Được, em ra ngay đây.” Tắt điện thoại, cô ta dùng ánh mắt của người chiến thắng nhìn Tuyết Chi, sau đó kéo vali đi. “Hân Dĩnh, vali nặng, để mẹ cầm thay con.” Thím Đỗ muốn tiến tới, ai biết, Đỗ Hân Dĩnh lập tức từ chối, nói thẳng: “Mẹ, mẹ tốt nhất ở lại đây đi đừng có ra ngoài, để anh ấy nhìn thấy thì không hay.” Thím Đỗ đình trệ, từ từ, cuối đầu xuống, nở một nụ cười cứng nhắc: “Vậy… Vậy con phải chăm sóc mình cho tốt, mẹ sẽ yên tâm.” Tuyết Chi thấy dáng vẻ đau lòng của thím Đỗ, cô liền tức giận, quay ra nhìn Đỗ Hân Dĩnh cười lạnh: “Thím Đỗ là người lớn, quả thật không nên thay cô xách vali, hay là để tôi cầm cho.” Không nói gì thêm, cô cầm lấy vali trong tay cô ta muốn đi ra ngoài. “Cô — chờ — đã, không cần cô, tự tôi có thể!” Đỗ Hân Dĩnh hốt hoảng, cô ta không muốn Bắc Minh Hạo lại gặp mặt người phụ nữ này nữa. “Cần gì phải khách khí như vậy? Hay là nói, cô sợ tôi gặp ai sao?” Tuyết Chi cười rất tươi, nhìn thấy trong mắt của Đỗ Hân Dĩnh tràn ra hận ý nhưng không dám nói ra. Sớm muộn có một ngày, cô ta phải hủy hoại gương mặt hồ ly chuyện đi câu dẫn đàn ông này! Tuyết Chi bước ra khỏi cửa trước, Đỗ Hân Dĩnh chỉ có thể đi theo, đến khi xuống lầu, Tuyết Chi đột nhiên đứng lại, quay người lạnh lùng đẩy cái vali trả cho cô ta. Đỗ Hân Dĩnh suýt vấp ngã vì cái vali: “Trương Tuyết Chi, cô rốt cuộc muốn như thế nào?” Dưới lầu, là một mảng đen thui, do nó là một tòa nhà cũ dành qua lão cán bộ đã về hưu của tỉnh ủy, cho nên đặc biệt yên tĩnh. Đỗ Hân Dĩnh cũng chỉ có thể đè giọng xuống: “Trương Tuyết Chi, đừng tưởng tôi sẽ sợ cô, cô chẳng qua chỉ là ỷ vào chút gia thế mà thôi! Tháo cái mác nhà họ Trương, không có thân phận thiên kim, cô cái gì cũng không phải nữa!” “Ha ha, tôi chính là ỷ thế bắt nạt cô đấy thì lại làm sao!” Tuyết Chi ép sát cô ta, ép cô ta đến góc tường, ánh mắt lạnh lùng: “Đỗ Hân Dĩnh, cô ngay cả người mẹ vất vả nuôi cô khôn lớn cũng đều ghét bỏ, cái loại máu lạnh ích kỷ như cô, Bắc Minh Hạo bị mù phải nhìn trúng cô!” Không khí trong xe luôn rất kỳ quái, vẻ mặt âm trầm của Bắc Minh Hạo, anh ta không lên tiếng. Tưởng anh ta còn tức giận Trương Tuyết Chi, Đỗ Hân Dĩnh cũng ngoan ngoãn im lặng. Cho đến khi xe dừng trước một tòa chúng cư, cô ta hiếu kỳ nhìn ra: “Hạo, đây là đâu?” Bắc Minh Hạo bình thản nói: “Anh ở đây mua cho em một căn hộ.” Đỗ Hân Dĩnh sững người, quay lại nhìn anh: “Tại sao phải mua căn hộ cho em? Không phải nói sẽ chuyển đến nhà của anh sao?” Bắc Minh Hạo nhìn cô, từ từ mở miệng: “Mẹ của anh lấy chìa khóa đi rồi, bà ấy nói chỗ đó cách văn phòng làm việc gần, thỉnh thoảng sẽ nghỉ ngơi ở đó.” “Là… Dì không muốn em chuyển qua phải không?” Cô ta cắn môi, lẩm bẩm: “Dì luôn không thích em…” Bắc Minh Hạo không nói gì, đưa tay ôm lấy cô ta: “Hân Dĩnh, cho bà ấy một chút thời gian, bà ấy sẽ từ từ tiếp nhận em thôi.” “Dì không thích em… Bởi vì, em không có một gia thế tốt? Bởi vì, mẹ của em là bảo mẫu cho nhà người ta sao?” Đỗ Hân Dĩnh giúc trong ngực anh ta, thút thít nói: “Dì cảm thấy em không xứng với anh, có phải không?” Bắc Minh Hạo nhắm mắt lại, có chút đau lòng, có chút tội lỗi: “Hân Dĩnh, anh đồng ý với em, sẽ thuyết phục được mẹ của anh.” Mặc dù không cam tâm, bị sỉ nhục giống như hai ngọn núi đè ép lên cô ta, nhưng Đỗ Hân Dĩnh chỉ có thể nghiến răng chịu đựng, không để bản thân trước mặt Bắc Minh Hạo lộ ra nửa phần cảm xúc. Cô ta biết, Bắc Minh Hạo rất hiếu thuận với Kiều Nhã, đấu với Kiều Nhã chỉ sợ cô ta sẽ chẳng được gì! Sau khi cưỡng ép bình tĩnh trở lại, cô ta dịu dàng nói: “Hạo, em hiểu. Dì Kiều thật ra nghĩ vậy cũng không sai, em quả thật không xứng với anh…” “Hân Dĩnh, anh không có phép em nói như vậy.” Bắc Minh Hạo cúi đầu, xót xa cho cô ta: “Chỉ cần anh thấy xứng, vậy là đủ rồi.” “Hạo…” Nói ra mấy lời cảm động, anh ta ôm chặt Đỗ Hân Dĩnh, cô ta giúc vào lòng anh, hai tay ôm chặt eo của anh ta: “Hạo, đêm nay, ở lại với em được không? Một mình ở đây, em sợ.” “Ừm.” Anh ta không nghĩ ngơi gì liền gật đầu. Thế nhưng vào lúc này, điện thoại của anh ta rung lên, anh ta nghe máy: “Alo… Mẹ?” “Con bây giờ đang ở đâu?” Anh ta liếc qua Đỗ Hân Dĩnh đang ở bên cạnh, cố tình tré tránh câu hỏi này: “Mẹ, có chuyện gì sao?” “… Con đang ở cùng Hân Dĩnh?” Sự trốn tránh của anh ta khiến Kiều Nhã lập tức đoán ra. Thấy Bắc Minh Hạo không có phủ phủ nhận, bà ta lập tức không vui nói: “Mẹ có chuyện muốn tìm con, con đến văn phòng làm việc của mẹ đón mẹ.” Bắc Minh Hạo hơi nhíu mày: “Mẹ, một lát nữa con sẽ qua.” “Không được,” Kiều Nhã từ chối: “Mẹ có chuyện gấp, con lập tức qua đây, cứ như thế đi.” Không đợi anh ta nói tiếp, điện thoại đã mất kết nối. Bắc Minh Hạo nhìn chằm chằm vào điện thoại, càng cau mày. Đỗ Hân Dĩnh cưỡng ép sự cay đắng và cơn giận trong lồng ngực, thận trọng nói: “Hạo, dì tìm anh có việc, anh cứ đi đi.” Bắc Minh Hạo quay đầu nhìn cô ta: “Anh đưa em lên lầu.” “Không cần,” Cô ta mỉm cười: “Vali cũng không có nặng, một mình em có thể xách được, anh mau đi đi.” Sự thấu hiểu của cô ta khiến Bắc Minh Hạo cảm thấy ấm áp trong lòng, giơ tay ôm cô một cái, rồi đặt một nụ hôn nhẹ trên trán cô ta: “Hân Dĩnh, em luôn bao dung như vậy, thật sự thiệt thòi cho em.” Cô Ta mỉm cười lắc đầu: “Hạo, bất luận em có chịu bao nhiêu thiệt thòi, em đều không muốn khiến anh khó xử, chỉ cần anh vui là được.” Bắc Minh Hạo ôm cô càng chặt: “Chờ anh, tối nay anh sẽ đến chỗ em.” Cô ngọt ngào đáp ứng: “Ừm.” Đưa chìa khóe cho cô ta, rồi lại nhấc vali xuống, Bắc Minh Hạo liền lái xe rời đi. Một mình đứng trước tào chung cư, sắc mặt của Đỗ Hân Dĩnh liền âm trầm, hai tay nắm chặt lại… Tối đó, cô ta đợi đến khi trời gần sáng, Bắc Dạ Minh cũng không có xuất hiện. Sáng sớm, Tuyết Chi còn chưa rời giường thì đã nhận được cuộc gọi từ Vy Hiên. “Alo, tớ sắp thất nghiệp rồi, cậu phải chịu trách nhiệm nuôi tớ.” Tuyết Chi mở mắt, tỉnh táo lại không ít: “Bởi vì bài báo đó?” Vy Hiện không nói gì, coi như mặc nhận. “Không phải lượng tiêu thụ rất cao sao?” Vy Hiên bật cười: “Chủ biên nói, là sức ép từ bên trên, ông ta cũng không có cách nào khác đã cho nghỉ phép năm rồi.” Tuyết Chi ngồi dậy, cắn môi dưới, cô thấy có lỗi với Vy Hiên: “Vy Hiên, xin lỗi, đều là bởi vì tớ.” “Có cái mà phải xin lỗi chứ? Không khi được nghỉ phép năm, người khác cũng không dám nghĩ tới đó chứ, đừng nói mấy lời vô ích đo, đi ra ngoài uống rượu với tớ.” Mặc dù mới là sáng sớm, thế nhưng Tuyết Chi không muốn hai lời, sau khi hỏi địa chỉ thì sửa soạn đơn giản rồi đi ra ngoài. Quán bar không kinh doanh vào lúc sáng sớm, hai người hẹn nhau ở quán cà phê, Tuyết Chi đến thì đã thấy trước mặt Vy hIên là một chai rượu vang, hai cái ly đế cao. Tuyết Chi ngồi xuống, nhìn Vy Hiên mà thở dài: “Vy Hiên, tớ…” Biết cô muốn nói cái gì, Vy Hiên nhếch môi, ánh mắt nghiêm nghị ngước lên: “Khi viết bài báo đó, tớ đã sớm biết sẽ có kết quả như vậy.” Tuyết Chi ngạc nhiên, không có ai hiểu Vy Hiên yêu thích ngành này hơn cô, lúc đại học, cô ngày ngày bận hẹn hò, mà Vy Hiên lại luôn ở ký xúc viết báo. “Anh ta khiến người khác muốn xem thường cũng không được. Tớ biết khi một mình có bao nhiêu cô độc…” Cô ấy ngừng lại, mở chai rượu vang ra, rót cho hai người, cầm ly rượu lên ngửi ngửi: “Cho nên, tớ đã viết.” Tuyết Chi âm thầm nhìn cô ấy, nháy mắt nhớ ra, Vy Hiên cũng từng trải qua như thế, nếu đổi lại là cô, cô cũng không biết bản thân có chấp nhận được không. Vy Hiên ánh mắt mơ hồ nhìn cô: “Nếu muốn xin lỗi tớ, thì uống cùng tớ một chút đi.” Tuyết Chi hít thở sâu, cầm lấy cái ly, không nói một lời liền uống cạn, sau đó còn lắc lắc cái ly rỗng. Vy Hiên nhướn mày: “Không tồi.” Sau đó, cô ấy cũng không cam tâm yếu thế liền uống sạch rượu trong ly. Cứ như vậy, hai người phụ nữ cứ bạn một ly tôi một ly đến khi hết chai rượu, Vy Hiên vẫn còn nghiện, lại gọi thêm một chai nữa. Nhân viên phục vụ của quán cà phê đều có biểu tình ngốc trệ, thử hỏi, nào có người phụ nữ bình thường nào mới sáng sớm đã đến quán cà phê uống rượu chứ? Tửu lượng của Tuyết Chi không được tốt lắm, lại bị dị ứng với rươu, uống mấy ly vào bụng thì đầu óc đã choáng váng rồi. “Này, sao rồi, có cần… tiếp tục?” Mặc dù lưỡi đã tê dại nhưng Vy Hiên vẫn cầm lý rươu, uống hết ly này đến ly khác. Đầu của Tuyết Chi gục trên bàn, nói chuyện cũng thấy lười, chỉ có thể xua xua tay. “Ha ha, cậu… tửu lượng quá kém rồi…” Vy Hiên vừa nói vừa uống hết số rượu còn lại, đặt ly xuống thì đầu cũng đập cái “bịch” vào bàn, trong miệng còn lẩm bẩm vài câu linh tinh. Nhân viên phục vụ thấy vậy thì vội vàng đi tới: “Tiểu thư? Tiểu thư?” Lay lay Tuyết Chi thì thấy không có phản ứng, lại lay lay Vy Hiên thì bị cô ấy càu nhàu. Nhân viên phục vụ trên trán xuất hiện mấy vạch đen, không biết nên làm thế nào mới tốt thì điện thoại của Tuyết Chi đổ chuông. Giống như nhìn được tia sáng cuộc đời, anh ta vội vàng nghe máy: “Alo?” Ở đầu dây bên kia là cả một khoảng lặng. “Alo?” Nhân viên phục vụ lại hỏi một câu, vẫn như cũ không có tiếng đáp lại, không biết tại sao, ngay cả khi đầu dây bên kia chỉ là sự trầm mặc, nhưng anh ta lại cảm giác được một cỗ khí tức lạnh lẽo truyền đến, trái tim không hiểu lý do dần dần lạnh toát.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332
Chương sau