Vy Hiên ấn thang máy xong mới phát hiện Chu Nại Diên không đi vào cùng, cô ấy quay lại nhìn và đột nhiên kinh ngạc kêu to: “Nại Diên !”
Mặt Chu Nại Diên tái nhợt, lảo đảo. Lúc Vy Hiên kinh ngạc kêu lên, cô ta đã ngã về phía cô ấy.
Vy Hiên đúng lúc bước tới đỡ lấy cô ta: “Nại Diên?” Thấy người trong lòng mình không có chút phản ứng nào, cô ấy ngẩng đầu nhìn vào trong và gọi: “Thạch! Thạch! Anh mau ra đây, Nại Diên ngất xỉu rồi!”
Cửa lớn nhanh chóng được đẩy ra, Thạch vừa nhìn thấy người trên mặt đất thì sợ hãi, đi qua bế cô ta lên: “Đưa vào phòng trước đã!”
Hai người vội vàng bế Chu Nại Diên vào trong phòng ngủ. Lúc bọn họ đi qua phòng ngủ, Tiêu Chí Khiêm vẫn đứng đó không nhúc nhích. Trong thế giới của anh chỉ có Tuyết Chi, trước kia là vậy, bây giờ cũng vậy. Bên cạnh có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng không liên quan gì đến anh.
Sau khi đặt Chu Nại Diên lên trên giường, Vy Hiên lập tức cởi hai cúc cáo của cô ta ra, cho cô ta dễ thở, căn dặn Thạch: “Anh đi lấy cái khăn ướt tới đây!”
Thạch xoay người lấy khăn mặt đưa tới, Vy Hiên đặt khăn lạnh lên trán của cô ta. Chân mày Thạch nhíu chặt: “Tôi đi gọi Nghê Thư về!”
Anh ta đang định đi thì Vy Hiên gọi lại: “Nghê Thư vừa mới kiểm tra cho cô ta xong, nếu có vấn đề, cô ấy không thể nào không nhìn ra được. Xem ra, chắc cô ta quá mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quay-ve-bu-dap-cho-anh/2559124/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.