Nếu lại làm cô ta rời đi, cô ta lại phải sống cuộc sống trước đây…
Không, cô ta không muốn!
Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa, mắt Chu Nại Diên trừng càng to, kéo chăn trùm trên người, một tiếng cũng không dám phát ra.
Cửa mở ra, Nghê Thư nhìn vào bên trong, khóe môi cong lên đường cong kỳ dị. Cô vòng hai tay trước ngực, tiêu sái đứng ở cửa: “Cô hẳn biết rồi đi, con hồ ly tinh đó về rồi.”
Cả người Chu Nại Diên cứng đờ, cắn chặt môi, rúc trong chăn không phản ứng.
Nghê Thư cúi đầu cười: “Mặc dù, tôi không thích hồ ly tinh, nhưng, tôi càng không thích chuột tinh.” Cô muốn đi, vừa xoay người lại dừng lại: “A đúng rồi, nếu tôi là cô, sẽ thu dọn đồ đạc trước, miễn cho lúc rời đi trễ nãi thời gian.”
Cửa lại đóng lại.
Nước mắt lại không khống chế rơi xuống, Chu Nại Diên nắm chặt chăn, khóc lên.
Đây không phải kết quả cô ta muốn, không phải…
Bầu không khí bên ngoài rất náo nhiệt, cũng bất kể có phải sáng sớm không, Đinh Khiên lấy bia trong tủ lạnh ra, đưa cho Thạch và Nghê Thư: “Đến, chúc mừng một chút!”
Thạch và Nghê Thư hoàn toàn sảng khoái tiếp nhận, ngưỡng cổ uống hết.
Thạch ngoái nhìn Nghê Thư: “Là cô sắp xếp sao?”
Đinh Khiên cũng lập tức lấy lại tinh thần: “Nghê Thư, rốt cuộc là chuyện thế nào? Mau nói cho chúng tôi!”
Nghê Thư lắc lắc bia trong tay, như cười như không nói: “Tôi chỉ là đề nghị, có muốn làm vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quay-ve-bu-dap-cho-anh/2558720/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.