Ban đêm, Tây Sơn, nhà họ Tiêu.
Người đàn ông còn đang ngủ từ từ mở mắt.
Trước liếc qua người trong ngực, sau đó anh nhẹ nhàng rút cánh tay ra, thay cô đắp lại chăn, xong xuôi thì anh bước xuống giường.
Anh chỉ mặc chiếc áo đơn rồi đi xuống lầu, đi ra sân sau, khi nhìn thấy người đó đứng đấy, tinh thần của anh không dao động, nhàn nhạt nói:“Anh làm phiền tôi nghỉ ngơi.”
Người đó đứng trước đối diện anh, biểu cảm bất lực, sau đó lại cười: “Tôi nói cậu có thể cho tôi chút mặt mũi không? Nghĩ đi, tôi đường đường là phó môn chủ, tự đích thân đến chỗ này thăm cậu, cậu ngay cả ly trà cũng không cho thì thôi đi, lại còn bày cái sắc mặt đó ra cho tôi nhìn?”
Anh rũ mắt xuống, xoay người: “Không có chuyện gì thì tôi về đây.”
“Ài, đợi đã.”
Quan Mạc thật sự nghẹn lời, cản anh lại, sau đó thở dài nặng nề: “Tiêu Chí Khiêm, chuyện lớn như vậy, cậu sao lại tự ý quyết định như thế? Cậu có biết hay không, chuyện này ngộ nhỡ nếu như để môn chủ biết được, cậu tôi đều không thoát dễ dàng được đâu.”
Tiêu Chí Khiêm quay đầu lại: “Anh làm sao biết được?”
“Tôi là ai chứ?” Quan Mạc trợn mắt: “Cậu tưởng rằng tôi ở đây để làm gì? Vì chăm sóc em gái bảo bối? Cậu cũng quá coi thường tôi rồi!”
“Vậy được.” Tiêu Chí Khiêm gật đầu: “Chuyện này anh giúp tôi dàn xếp là được rồi.”
“Dàn xếp cái khỉ gì! Cậu muốn hại tôi à?” Quan Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quay-ve-bu-dap-cho-anh/2558523/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.