“Mặc dù em không đoán chắc là cô ta lấy, nhưng trên báo thường xuyên có nói, có một vài người tay chân không sạch sẽ, hay thuận tay lấy đồ của chủ nhà…”
Người phụ nữ đó còn muốn nói nữa, Tập Lăng Vũ lại đẩy cô ta ra rồi đứng dậy.
“Cút.” Giọng lạnh lùng đến cực điểm.
Cô ta ngây ra luôn: “Lăng Vũ…”
Tập Lăng Vũ một điếu thuốc ra châm, ánh mắt khẽ nheo lại: “Cút khỏi đây, sau này đừng để tôi nhìn thấy cô lần nào nữa! Và cái nhẫn kim cương đó của cô, tôi sẽ đền.”
Cô sững người, chưa kịp mặc quần áo đã vội vàng nhảy từ trên giường xuống: “Lăng Vũ, anh có phải hiểu lầm em không, em…”
“Còn dám nói thêm một từ, tôi sẽ khiến cô biến mất khỏi thế giới này!” Dáng vẻ của Tập Lăng Vũ rất đáng sợ, dọa cô ta đến run rẩy. anh tabóp cằm của cô ta, khóe môi khẽ nhếch lên, anh ta nhả khói vào gương mặt tái nhợt của cô ta.
“Cô xách giày cho cô ấy cũng không xứng!”
Buông cô ta ra, anh ta lau tay: “Bây giờ, cút.”
Dưới lầu, Vy Hiên vẫn bận rộn ở trong bếp, bỏ con gà vào nồi hầm, sau đó bỏ thêm vài cánh hoa, đột nhiên nghe thấy trên lầu vọng ra tiếng khóc, sau đó thì nghe thấy tiếng bước chân ‘bịch bịch bịch’. Có điều không có tâm tư để quay lại nhìn thì tay phải của cô thấy bỏng rát, rồi mua bàn tay của cô đỏ lên cả mảng!
Cô nhịn đau rồi đẩy nắp lại, lúc này mới vội vàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quay-ve-bu-dap-cho-anh/2558519/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.