Edit: Haan
Bên kia mẹ Trầm cũng tìm hiểu ý nghĩ của Lý Tình.
“Tiểu Tình à, con cảm thấy anh Trầm của con thế nào?”
Lý Tình tay đang rửa bát sững sờ, đợi một hồi mới nói: “Anh Trầm rất tốt.”
Mẹ Trầm nở nụ cười, “Tiểu Tình cảm thấy tốt thì tốt rồi.”
Lý Tình đỏ mặt, liền tiếp tục rửa bát.
Ban đêm ba Trầm cùng với Trầm Nghị ngủ ở một phòng, mẹ Trầm cùng mẹ Lý, Lý Tình ở một phòng.
Bởi vì giường vốn nhỏ, hai người ngủ vừa vặn, ba người ngủ thì có chút chen lấn.
Lý Tình nửa đêm bị nóng mà tỉnh dậy, đồng thời một cơn buồn tiểu ập đến, cô rón rén xuống giường, chạy đến phòng vệ sinh phía ngoài. Đèn đã tắt rồi, trong phòng tối đen, chỉ có thể dựa vào ánh trăng yếu ớt phía ngoài chiếu vào, có thể mơ hồ nhìn thấy đồ đạc.
Lý Tình lại sợ đụng phải đồ gì phát ra tiếng vang đánh thức người, cho nên cô vịn tường cẩn thận đặt chân, từ từ đi hướng tới nhà vệ sinh.
Cửa phòng vệ sinh khép, bởi vì mắc tiểu, Lý Tình cũng không quá chú ý, liền cúi đầu đẩy cửa đi vào.
Sau khi giải quyết xong nhu cầu sinh lí, Lý Tình cảm thấy nhẹ nhõm cả người, cô rón rén về đến phòng. Nhưng mà cô lại không biết trong phòng khách có một người đàn ông một mực nhìn cô, trong mắt còn mang theo chút ý cười.
Trầm Nghị nhìn thân ảnh nho nhỏ kia, trái tim đột nhiên mềm nhũn ra.
Ngày thứ hai ăn xong điểm tâm, mẹ Trầm đề nghị để Trầm Nghị mang Lý Tình ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quan-hon/249311/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.