Edit: Haan
Trầm Nghị mới huấn luyện xong về ký túc xá, đã có người nói cho anh biết nhà anh gọi điện thoại tới, anh uống một hớp nước liền vội vàng chạy tới buồng điện thoại.
“Alo, mẹ?” Trầm Nghị tiện tay lau mồ hôi đổ ra vì chạy.
Đầu bên kia điện thoại nghe giọng Trầm Nghị mới nói: “A Nghị, gần nhất có mệt mỏi hay không?”
“Không mệt. Trong nhà gần đây thế nào?”
Mẹ Trầm cười cười: “Trong nhà rất tốt, con không cần lo lắng. Hôm nay mẹ gọi điện thoại tới muốn hỏi một chút cuối tuần là tết Trung thu con có thể xin phép nghỉ về nhà mấy ngày không? Con cũng đã trưởng thành, nên cưới vợ rồi.”
Trầm Nghị năm nay đã 25, bình thường đàn ông tuổi này đều đã lấy vợ sinh con, nhưng Trầm Nghị nhiều năm như vậy vẫn còn đơn độc.
Mỗi lần nhìn thấy bọn chiến hữu có gia đình nhỏ hạnh phúc, nói không hâm mộ là giả, thế nhưng cũng không gặp được người thích hợp.
Bây giờ đến tuổi này, cũng chỉ có thể xem mắt thôi.
Anh cũng đến thời điểm nên có một mái nhà ấm áp rồi, anh đối với nửa kia yêu cầu không cao, chỉ cần hiếu kính ba mẹ, chất phác lương thiện là được rồi.
Trầm Nghị trầm mặc làm mẹ Trầm cho lần này anh lại muốn cự tuyệt, bà chần chờ nói: “A Nghị à, lần này hãy nghe lời mẹ nói đi, tìm một cô gái để an ổn.”
Trầm Nghị: “Dạ, mẹ, được rồi, cuối tuần con xin phép nghỉ về nhà.”
Mẹ Trầm nghe xong liền phấn chấn, liên tiếp nói vài tiếng tốt, “Tốt tốt tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-quan-hon/249308/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.