Nghe tiếng nói nhàn nhạt của nữ tử, bóng người hừ một tiếng, cũng không hề có ý định nói thêm câu nào nữa.
Bạch Khả Y thấy ai đó một bộ dạng giận dỗi, cười khẽ một tiếng, rút từ trong cặp lồng ra một bọc giấy cùng một bình rượu. Bọc giấy vừa mở, mùi gà nướng thơm nức lập tức lan tràn khắp căn phòng. Nương theo ánh đèn còn có thể nhìn thấy một con gà vàng ruộm, trơn bóng mê người, thập phần đánh sâu vào thị giác.
Lập tức chỉ nghe vù một cái, cái bóng người vốn đang cao ngạo làm giá nhanh như chớp chụp lấy con gà, ngang nhiên ngồi xuống xé ăn ngấu nghiến.
- Hừ! Xem ra tiểu nha đầu nhà ngươi còn có lương tâm.
Nói xong, lại ực một ngụm rượu rồi tấm tắc khen ngợi:
- Hảo tửu! Hảo tửu!
Bạch Khả Y lắc đầu nhìn nhìn lão nhân trước mặt. Đây là nàng sư phụ a! Ngoài cha nương thì nàng cũng chỉ duy nhất để ý người thân này. Kiếp trước, vì cái tình yêu ngu muội đó, nàng phản bội sư môn, mang bí kíp tổ truyền của sư phụ tự tay giao cho địch, dùng độc thuật ám hại trung thần, dùng y thuật lừa tâm thiên hạ. Sư phụ biết chuyện, nhưng cũng không nỡ xuống tay với nàng, hỏa giận công tâm suýt nữa mất mạng. Người chỉ cho nàng một ánh mắt thất vọng, đóng lại lối vào của Dực Hoa Cốc, vĩnh viễn không màng thế tục ngoại nhân, và... cũng xem như không có đồ đệ là nàng.
Nhớ đến đây, Bạch Khả Y khóe mắt đã không kìm được đỏ lên. Lão nhân này lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-phuc-hac-nu-chu-thai-tu-ga-cho-ta-di/188126/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.