Hai người nhìn thấy Vân La vào cửa, sắc mặt đều không tốt.
Ida Kamini ánh mắt lạnh băng trừng Vân La, sâu trong đáy mắt lộ ra hơi thở nguy hiểm, làm Vân La nhịn không được tâm sinh phòng bị.
"Còn thất thần làm gì, cút về phòng mày đi," Trương Yến nhìn thấy Vân La liền lớn tiếng quát mắng, giống như đang mắng người hầu.
Vân La cúi đầu, trong mắt tức giận cuồn cuộn, hận cho Trương Yến một bạt tai.
Không thể, tạm thời chưa được.
Vân La hít sâu, thật vất vả mới ngăn được lửa giận.
Vân La về phòng, loáng thoáng có thể nghe được trong đại sảnh truyền đến tiếng Ida Kamini rống giận.
Vân La rửa mặt, sau đó thay áo ngủ. Nằm ở trên giường, đắp lên chăn, nỗ lực bỏ qua thanh âm bên ngoài.
Thời gian trôi đi, trong đêm đen tĩnh lặng. Vân La giữa mơ mơ màng màng, nghe được tiếng loạt xoạt.
Vân La đột nhiên bừng tỉnh, trợn to hai mắt. Vừa lúc nhìn thấy cửa sổ bị một người từ bên ngoài mở ra. Sau đó một bóng đen từ bên ngoài trộm tiến vào.
Phòng nàng là lầu hai, là ai?
Bóng đen kia cũng không nghĩ tới Vân La đột nhiên tỉnh lại. Thấy Vân La chỉ là một tiểu cô nương, theo bản năng hô: " Cô bé, đừng kêu!"
Là giọng nam, trong tiếng nói lẫn một tia khẩn trương. Nhưng càng làm cho Vân La sợ hãi là người nam nhân này nói tiếng Hán.
" Anh là người Hoa?" Vân La đồng dạng dùng tiếng Hán hỏi.
"Nha, Cô bé, cô biết tiếng Hán?" Hắc ảnh kinh ngạc.
" Tôi cũng là người Hoa," Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nu-than-nghich-tap/211922/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.