Chương trước
Chương sau
Kumiko đang đắc ý trong lòng, chờ xem kịch vui, đột nhiên bị Fujita cảnh cáo. Khoé miệng đang nhếch lên cứng đờ, chỉ cảm thấy nghẹn khuất.
“Fujita ca ca hiểu lầm rồi,” Kumiko ngượng ngùng cười cười, vặn vẹo thân hình, đôi tay ôm lấy tay Fujita Ryosuke. Bộ ngực đầy đắn áp sát ngực rắn chắc của Fujita Ryosuke, “Fujita ca ca,” Tiếng nói làm nũng, âm điệu kéo dài “ Anh không được xem cái tiện nữ nhân kia đâu.”
“Tránh ra,” Fujita Ryosuke ném tay Kumiko ra, mặt không kiên nhẫn.
“ Rầm!”
Miyazaki mặt âm trầm đột nhiên đứng lên, ghế dựa bị hắn đá sang một bên. Đôi mắt hung tợn nhìn chằm chằm đám học sinh ồn ào trong đại đường.
Miyazaki không phải đồ ngốc, hắn sao có thể nhìn không ra có người cố ý nhằm vào Vân La.
Nhìn Miyazaki sắp nổi bão, Vân La bắt lấy tay Miyazaki, thần sắc bình tĩnh. Đối mặt với ánh mắt đau lòng của Miyazaki, Vân La nhàn nhạt nói: “ Tôi sẽ đáp trả.”
Có Vân La trấn an, Miyazaki ngưng bùng nổ. Vân La đứng lên, nhìn mọi người, đạm đạm cười, không lùi bước chút nào: “ Được a, làm phiền giúp tôi tim một đàn ghi-ta tới.”
Nghe thấy Vân La muốn hiến khúc, rất nhiều người sửng sốt. Bọn họ không nghĩ tới Vân La thật sự sẽ đáp ứng yêu cầu quá phận như vậy.
Rất nhiều người ôm hoài nghi, nhưng thế thì sao? Bọn họ chỉ biết có trò hay nhìn, vì thế tiếp tục ồn ào…
Trên đài nữ sinh MC không nghĩ tới Vân La thật sự đáp ứng, trên mặt tươi cười cười có chút miễn cưỡng “Hoan nghênh nữ thần Vân La,”
Nữ sinh nhìn Vân La dần dần đi lên đài cao, vẫn không quên đào hố “Lấy tài hoa của nữ thần, nhất định sẽ mang đến kinh hỉ cho chúng ta, chúng ta thực chờ mong nga!”
“Úc!”
“ Bộp Bộp…”
Vân La đi lên đài cao, nhìn nữ sinh cười với nàng vẻ mặt xán lạn vô hại nữ sinh, trực tiếp không khách khí hỏi: “Đàn ghi-ta tìm được sao?”
Vân La ngữ khí khinh mạn, một ánh mắt cũng lười bố thí cho nữ sinh kia. Phảng phất như nữ sinh kia là thứ đồ dơ bẩn, nhìn một cái đều cảm thấy đen đủi.
Nữ sinh cũng nhận thấy được lãnh đạm cùng khinh miệt trong giọng nói của Vân La. Trong lòng cười lạnh, trên mặt lại không hiện “Lập tức liền có rồi.”
Quả nhiên, một nữ sinh mặc kimono trong tay cầm một cây ghi-ta. Từ hậu đài đi đến trên đài cao, đưa cho Vân La.
Vân La tiếp nhận, nhìn thoáng qua, là đàn ghi-ta của xã đoàn trong trường học. Vân La điều âm, ngón tay ở trên dây đàn gảy nhẹ, thử một chút, cũng không tệ lắm.
“Cảm ơn mọi người yêu thích,” Vân La đứng ở trên đài cao, cả người tản mát ra tự tin, làm người loá mắt.
“Hôm nay, tôi sẽ biểu diễn một ca khúc tôi mới sáng tác, chúc mọi người tương lai vạn sự như ý!”
Vân La ôm đàn ghi-ta, khí chất cả người nháy mắt chuyển biến. Nếu nói trước kia khí chất của nàng là thanh lãnh ngạo tuyết hàn mai, vậy hiện tại trong nháy mắt biến thành diễm lệ vô song hoa hồng,
Đẹp diễm lệ, đẹp bắt mắt, đẹp làm trong mắt người chỉ có thể nhìn thấy nàng bóng dáng.
“Bài hát này tên là ‘GIVE ME FIVE’, hy vọng mọi người thích.”
Bài hát này là Vân La vừa mới đổi từ hệ thống, tiêu phí 8000 giá trị khí vận của nàng.
Theo hệ thống giới thiệu, bài hát này nhân khí rất cao trong giới học sinh, truyền lưu thực rộng, xem như ca khúc tốt nghiệp kinh điển.
Trên đường hát khúc ca anh đào.
Đảo mắt đã đến ngày chia li.
Trên vách lớp học quen thuộc.
Mọi người trộm viết chữ ký lên.
……
Vừa mới bắt đầu rất nhiều người không quá tin tưởng Vân La có thể trong thời gian ngắn như vậy viết ra ca khúc hay ho gì. Họ đang chờ xem nàng bị chê cười.
Mà khi âm nhạc vang lên, thanh âm điềm mỹ của Vân La nháy mắt chiếm cứ đại não. Bọn họ chỉ cảm thấy trong óc một trận vù vù, muốn nói cái gì, rồi lại quên.
Bọn họ nóng nảy tâm dần dần yên ổn xuống, chỉ muốn cẩn thận nghe giọng hát duyên dáng như vậy.
Trong giọng hát, với bạn tốt không bỏ cùng với tương lai tích cực hướng về phía trước, làm rất nhiều học sinh nhịn không được vành mắt đỏ lên. Nghĩ đến phải cùng bạn tốt tách ra, nước mắt đều thiếu chút nữa chảy xuống......
"La La, ngươi lại gia tăng một ngàn giá trị khí vận rồi.” Tiểu Bạch nhắc nhở nói.
Có lịch sử một đêm bạo hồng, Tiểu Bạch đối một ngàn giá trị fans đã bình tĩnh như sóng. Theo ‘ Oshin ’ truyền ra, lúc này giá trị khí vận của Vân La đã tăng tới hơn 3000 vạn.
Trong đại đường yên tĩnh không tiếng động, chỉ có âm nhạc vui sướng lại mang theo nhàn nhạt ưu thương chậm rãi chảy xuôi.
Tất cả mọi người yên lặng trong âm nhạc mỹ diệu, trừ bỏ Kumiko.
Kumiko nhìn Vân La trên đài cao quang mang bắn ra bốn phía, tức nghiến răng nghiến lợi, lớp trang điểm trên mặt có vẻ phá lệ dữ tợn “Đáng chết, đáng chết, mẹ nó, một đám ngu xuẩn!”
Bên cạnh Fujita Ryosuke trào phúng nhìn thoáng qua Kumiko, khóe miệng nhếch lên khinh thường “ Nữ nhân ngu xuẩn.”
Nhìn Vân La trên đài một tay ôm đàn ghi-ta, một tay đánh đàn, toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi, cảnh đẹp ý vui. Fujita Ryosuke hai mắt si mê nhìn Vân La, trong lòng không ngừng gào rống ‘ Em nên là của người phụ nữ tôi, tôi sẽ không để em chạy thoát. ’
Hãy vỗ tay.
Bạn bè a, và hồi ức kia.
Chúng ta thêm tin tưởng ngày mai sẽ càng huy hoàng.
Đúng vậy, tốt nghiệp.
Không phải là lối ra, mà là cửa vào mới đúng đi.
Bạn bè a, thời gian đó chúng ta gặp nhau.
Là ngày tháng tốt đẹp nhất của thanh xuân.
Còn chưa nói hết những lời cần nói.
Những câu cảm ơn đó, liền thông qua vỗ tay tặng lại bạn đi.
Tiếng đàn cuối cùng kết thúc, Vân La buông đàn ghi-ta, ưu nhã hướng dưới đài khom người chào “Cảm ơn mọi người!”
Không có vỗ tay, mọi người chỉ là ngốc ngốc nhìn Vân La trên đài. Vân La cũng không thèm để ý, lập tức đi xuống đài cao……
“ Bộp Bộp……”
Không biết là ai dẫn đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay càng ngày càng nhiều, dời non lấp biển vọt tới,
Mọi người đứng lên, trong mắt có sùng bái, có tán thưởng, có không thể tin tưởng… Nhìn Vân La từng bước một về chỗ ngồi.
Lúc này Vân La giống như là một vị nữ vương khí tràng cường đại. Nơi nào có nàng, tất cả mọi người đều mất đi nhan sắc.
Miyazaki nhìn Vân La ánh mắt nhu hòa, tình yêu trong mắt cơ hồ muốn tràn ra tới. Tiến đến bên tau Vân La nhỏ giọng nói: “Củ cải nhỏ, em giỏi quá!”
“Cảm ơn!”
Nhiếp ảnh gia từ đầu tới đuôi đem ca khúc ghi lại. Nhiếp ảnh gia phi thường hưng phấn, lãnh đạo trường cũng kinh hỉ.
Cao trung Lan Linh tuy rằng danh tiếng không tốt, nhưng ai có thể nghĩ đến chính là cái trường học rác rưởi như vậy, thế nhưng dạy ra một ngôi sao nữ nổi tiếng?
Theo ‘ Oshin ’ phát sóng ra, bất luận đề tài gì về Vân La đều có thể lên hot search, có vô số người chú ý.
Kế tiếp, trường học thông báo một chút về thời gian tốt nghiệp lữ hành cùng địa điểm sắp sửa đi du lịch, ước định thời gian xuất phát. Sau đó đông đảo học sinh có thể tự do hoạt động.
Mà trong lễ đường phát sinh hết thảy, cũng sớm có người đăng trên mạng, khiến cho vô số người nghị luận.
Khi Vân La ra bản album đầu tiên, Miyazaki liền đăng kí cho Vân La một tài khoản twitter.
Twitter của Vân La ngày thường do Misato quản lý, mỗi ngày phát một bức ảnh của Vân La hoặc là sinh hoạt hằng ngày.
Mà theo Vân La danh khí đại trướng, lúc này nàng chú ý fans twitter đã cao tới hơn 3000 vạn, tuyệt đối là siêu sao Nhật Bản.
Hôm nay Vân La muốn tham gia lễ tốt nghiệp tai cao trung Lan Linh. Trên twitter cũng sớm đã tuyên bố tin tức, rất nhiều fans tỏ vẻ ủng hộ.
Mới nãy Vân La ở trên đài ca hát, Miyazaki đã cầm di động ghi lại, tuyên bố trên twitter Vân La, đẫn đến không ít fans vây xem.
“Thiên a, nữ thần thật là thật tài tình!”
“ Nghe hay cực, trường học chúng tôi ngày mai cũng cử hành lễ tốt nghiệp, tôi muốn hát bài hát này.”
“A… Nữ thần anh yêu em!”
Vì chúc mừng học sinh tốt nghiệp, trường học thậm chí còn cử hành một hồi diễu hành.
Vân La có chút phiền, dưới sự bảo vệ của Miyazaki rời trường học, trở về biệt thự.
Miyazaki đưa Vân La về nhà, liền đi công ty xử lý sự vụ.
Vì đang mang thai, Vân La để Miyazaki giúp nàng tuyển hai người giúp việc, phụ trách quét tước cùng phòng bếp.
Trở lại phòng, Vân La nằm ở trên giường, thoải mái kéo dài khẩu khí, nghĩ lại sự tình phát sinh hôm nay.
Hai năm nội lực vẫn là quá ít, mà nàng cũng muốn có tâm pháp tu luyện nội công.
“Tiểu Bạch, có tâm pháp tu luyện nội công không vậy?”
“Có!”
Vân La ánh mắt sáng lên “ Vậy được, ta muốn đổi một bộ.”
“La La, nội công tâm pháp có tốt có xấu, giá trị khí vận cũng bất đồng, ngươi có thể cẩn thận chọn lựa.”
Vân La nghĩ nghĩ, gật gật đầu “ Được!”
Vân La nhắm mắt lại, giao diện hệ thống xuất hiện trong đầu Vân La.
Trong quá trình lựa chọn, Vân La còn thấy có công pháp tu tiên, nhịn không được hỏi: “Tiểu Bạch, ta có thể chọn công pháp tu tiên sao?”
Một cái võ hiệp, một cái tu tiên, không cần nghĩ cũng biết, cái nào mạnh hơn?
“Không được nga,” Tiểu Bạch không chút do dự phủ định “Thế giới này hầu như không có linh khí. Tu luyện nội lực còn có thể, nếu tu tiên, cơ hồ không có khả năng.”
“Nga,” Vân La gật gật đầu, tuy có điểm thất vọng, nhưng cũng không ảnh hưởng tâm tình tốt của nàng.
Vân La dưới kiến nghị của Tiểu Bạch, chọn 《 Bắc Minh thần công 》, 《 Cửu Âm Chân Kinh 》, 《 Bất Lão Trường Xuân Công 》《 Cửu Dương Thần Công 》 bốn bộ nội công tâm pháp cao thâm.
Bốn bộ nội công tâm pháp này, mỗi thứ mỗi vẻ, trong đó Vân La thích nhất 《 Bất Lão Trường Xuân Công 》, bởi vì tu luyện bộ nội công tâm pháp này sẽ bảo trì thanh xuân bất lão.
Theo Tiểu Bạch nói, 《 Bất Lão Trường Xuân Công 》 ở thế giới kia có thiếu sót, bất quá, công pháp thiếu sót đã được hệ thống đền bù, nàng có thể yên tâm tu luyện.
Bốn bộ nội công tâm pháp, mỗi một bộ đều yêu cầu hao phí 500 vạn giá trị khí vận.
Vân La tuy có 3000 giá trị khí vận, nhưng nghĩ đến lập tức phải tốn phí hai ngàn vạn giá trị khí vận, Vân La vẫn có chút đau lòng.
Nhưng vẫn chịu đựng đau lòng, đổi bốn bộ nội công tâm pháp.
Bởi vì Tiểu Bạch nói, chỉ cần đổi bốn bộ nội công tâm pháp này, như vậy bốn bộ nội công tâm pháp này liền sẽ khắc trên linh hồn của nàng, sẽ không biến mất.
Vân La tuy không rõ ý tứ, nhưng nghĩ đến lúc sau tới Châu Âu cùng Trung Hoa phát triển sự nghiệp, giá trị khí vận khẳng định không dừng tại mấy ngàn vạn đơn giản như vậy, đáng giá!
Lúc sau, Vân La lại rút hai trăm vạn đổi một chiêu khinh công 《 Lăng Ba Vi Bộ 》, còn có một bộ 《 Thiên Sơn Chiết Mai Thủ 》.
《 Thiên Sơn Chiết Mai Thủ 》 cũng là chiêu võ tinh thâm, tiêu phí 500 vạn giá trị khí vận.
Thiên Sơn Chiết Mai Thủ có thể dùng chưởng, móng, dùng kiếm, dùng thương…
Chỉ cần nội công càng cao, kiến thức càng nhiều, bất luận chiêu thức gì trong thiên hạ đều hóa thành Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, thiên biến vạn hóa, thập phần tinh diệu.
Nhìn giá trị khí vận nhanh chóng giảm bớt. Khi chỉ còn lại hơn 600 vạn, Vân La là thiệt tình đau, nhưng nàng không hối hận.
Vân La lại đổi 8 năm nội công, lúc này Vân La trong cơ thể sở hữu mười năm công lực
Có nội công tâm pháp, Vân La tu luyện chỉ cảm thấy tiến bộ thần tốc.
Đảo mắt, một tuần qua đi, tốt nghiệp lữ hành sắp bắt đầu.
Hôm nay 6 giờ sáng, báo thức di động của Vân La vang lên.
Qua một hồi lâu, Vân La mới mơ mơ màng màng mở mắt ra. Đôi mắt to mê mang ngơ ngác nhìn chằm chằm trần nhà một hồi lâu, mới bất đắc dĩ thở dài, duỗi tay bắt lấy di động tắt bảo thức. Toàn bộ thế giới mới xem như thanh tịnh trở lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.