Editor: Cafe26
Trong tay Kiều Uyển Uyển cầm kim châm dài nhọn, nhìn Tống Duyên Minh chẳng những không có giữ ông Tống, còn ở đó nghi ngờ cô, sự nhẫn nại của cô cũng coi như không còn, thanh âm lạnh lẽo nói.
“Xảy ra chuyện gì, tôi chịu trách nhiêm! Nhanh chóng giữ bác Tống lại”.
Ngữ khí của cô mang theo luồng áp bức làm cho người ta theo bản năng đều muốn nghe theo, làm cho bà Tống trực tiếp đưa tay túm lấy ông Tống đang lăn lộn: “Muốn đâm ở chỗ nào? Nhanh lên”.
Kiều Uyển Uyển gọi bà Tống là vì căn bản cảm thấy bà Tống không có thù địch gì với cô, không nghĩ tới bà Tống so với Tống Duyên Minh còn kiên quyết hơn.
Cô lạnh lùng nhìn chằm chằm nhìn Tống Duyên Minh không tin cô, trong lòng như nói hãy chờ xem bị cô đánh vào mặt đi!
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn nhỏ nhắn vươn ra nhanh chóng tìm chuẩn huyệt vị trên người ông Tống, bắt đầu châm cứu, chậm rãi châm cứu.
Ánh mắt cô chuyên tâm, gương mặt xinh đẹp toát lên mị lực nghiêm túc chuyên tâm.
Đâm xong một huyệt vị, cô lại đâm liên tiếp hai ba cái huyệt vị khác.
Bà Tống lão nhìn những cây kim châm dài nhọn kia, từng mũi từng mũi đâm vào da thịt chồng, giống như đang đâm vào trong lòng bà, mà đau đớn theo.
Bà ngước mắt nhìn động tác châm cứu trong tay Kiều Uyển Uyển vừa nhanh vừa thành thạo, đôi mắt hoa đào kia lại không chớp một cái, thủ đoạn độc ác.
“Cô nhẹ tay một chút”.
Bà Tống nhịn không được mói nói Kiều Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456532/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.