Editor: Cafe26
May mắn thay rất nhanh thì đến đồn công an rồi, xe còn chưa dừng lại, Kiều Uyển Uyển liền khẩn trương nhảy xuống xe.
Ngồi đối diện với Tống Duyên Minh trong xe chật hẹp kia thật sự khiến cho cô thở không nổi.
Vào trong đồn công an, công an khách khí đối đãi với cô, dù sao cô cũng hành hiệp trượng nghĩa.
Những công an khác đang làm nhiệm vụ nghe vậy, đều nhìn về ánh mắt kinh ngạc với Kiều Uyển Uyển.
“Ôi! Tiểu cô nương trông thật xinh đẹp, lại còn đánh nhau lợi hại như vậy! chủ yếu là hành hiệp trượng nghĩa, tâm địa lương thiện, đúng là khó gặp”
Một bác công an lớn tuổi làm biên bản cho Kiều Uyển Uyển, uống một ngụm trà trong bình giữ nhiệt, chân thành khen ngợi.
Kiều Uyển Uyển nghe thấy bác ấy khen mà có chút ngượng ngùng, cười nói: “Những cái kia chẳng qua chỉ là công phu mèo ba chân, ở trước mặt các bác công an như bác căn bản không tính là gì”.
Bác công an: “Cô bé này là người thôn Trương Gia sao? Năm nay mới mười tám tuổi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456524/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.