Editor: Cafe26
Mấy tên đám người Vương Lai Phúc, lớn tiếng reo lên.
Kiều Uyển Uyển xấu hổ tức giận muốn tát chết đám lưu manh thối này, nhưng sức lực của cô quá yếu đuối, chỉ có thể dùng ánh mắt hận không thể giết bọn họ, hung dữ trừng trừng mắt nhìn Vương Lai Phúc.
Đúng lúc này, một màn kỳ diệu xuất hiện.
Kiều Uyển Uyển phát hiện cảnh vật xung quanh cô đột nhiên thay đổi, một màn sương mù bao phủ khắp nơi, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng của một căn nhà cách đó không xa.
Cô cau mày, vượt về hướng về phía ngôi nhà, vừa chạy vừa la to: “Có ai không!”
Cô gọi mãi, cũng không có ai trả lời, nơi này yên tĩnh, giống như chỉ có một mình cô.
Lúc này cô đã đi tới trước nhà, đây là một ngôi nhà ngói xanh tường trắng, xung quanh nhà có một mảng đất lớn trồng rau, cách đó không xa còn có một dòng suối nhỏ, một cây cầu nhỏ bắc qua dòng suối trong suốt.
Kiều Uyển Uyển mơ hồ
Đây là nơi nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456501/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.