Editor: Cafe26
Hai tay cô chống trên thắt lưng, rướn cổ lớn tiếng nói: “Cô, cóc muốn ăn thịt thiên nga, vọng tưởng muốn gả cho Tống Duyên Minh thì nói thẳng! Đừng ném nước bẩn vào người tôi, khi nào tôi đưa tiền lễ về nhà mẹ đẻ tôi? ”
Đôi môi đỏ mọng của Kiều Uyển Uyển gợi lên nụ cười lạnh như băng.
“Nhà mẹ đẻ cô nhiều năm như vậy vẫn ở mãi trong ngôi nhà tranh, còn có em trai cô độc thân nhiều năm như vậy, nếu như không phải cô đưa tiền về nhà mẹ đẻ cô, với cha mẹ cô không nghề không nghiệp, lấy tiền ở đâu ra để xây nhà mới, để tìm vợ cho em trai cô?”
"Số tiền đó là— —"
“Đừng có nói, số tiền kia là cô nhặt được, nhiều người như vậy ngày nào cũng đi qua đi về, không thấy ai có thể nhặt được cả mấy nghìn tiền cả. Hay là cô muốn nói, số tiền kia là mẹ con cô ở hậu viện lúc trồng cây, vô tình tìm thấy túi tiền tổ tiên để lại. Tiền chôn dưới đất, căn bản không bảo tồn được bao lâu, sẽ thối hỏng, người có chút kiến thức đều biết! ”
Lý Thúy Lan nghe thấy những lời này trong lòng kinh sợ, vì sao lý do mà cô cùng người nhà mẹ đẻ thương lượng ra, Kiều Uyển Uyển đều biết hết!
Sắc mặt cô tái nhợt, bị Kiều Uyển Uyển dồn liên tục lui về phía sau mấy bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nien-dai-kieu-the-co-khong-gian/4456495/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.