Có lẽ là thương thấu tâm, lần này, Lương Hàm không nhịn nữa. Chỉ qua vài ngày, liền truyền đến tin tức hai người giải trừ hôn ước.
Khi Ngụy Ương đuổi tới "Vương Triều", Thôi Tiến Đông đã uống rất nhiều rượu, nhưng vẫn thanh tỉnh như trước, giống như một người bình thường ngồi ở trong một đống bình rượu, ngọn đèn u ám, thần sắc của hắn ỉu xìu hết sức sống, trong mắt không còn thần thái kiêu ngạo tự tin như trước
Không ai đồng tình hắn.
Thậm chí huynh đệ tốt nhất của hắn —— Ngụy Ương, tới nơi này cũng không phải vì an ủi hắn, chính là đến nhìn hắn đã chết chưa, nếu không chết sẽ kéo trở về, miễn cho chết vì say rượu làm Thôi gia thương tâm.
"Thúc An, mày cũng thấy tao sai lầm rồi phải không?" Trong mắt của hắn không có tiêu cự, giống như hồn phách rời thân thể nhẹ giọng hỏi.
Ngụy Ương nhìn hắn, anh em này từ nhỏ cùng nhau lớn lên, là anh em tốt nhất của anh: "Ừ, mày sai lầm rồi."
Thôi Tiến Đông bỗng nhiên liền nở nụ cười, cười đến tê tâm liệt phế, cười đến nước mắt rơi xuống đều mờ ảo: "Tao thật sự yêu Mi Mi, tao không thể ủy khuất cô ấy, cô ấy là cô gái tốt như vậy... Nhưng, nhưng Lương Hàm cùng tao cùng một chỗ mười một năm, mười một năm... Tao không thể cho cô ấy tình yêu, nhưng tao không thể ngay cả thân phận vị hôn thê cũng không cho cô ấy... Vì sao, vì sao hiện tại lại biến thành cái dạng này?" Hắn rơi lệ đầy mặt, để tay lên ngực tự hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nhuoc-thuy/1407465/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.