Trong thư phòng Ngụy gia, lão phu nhân trải qua tức giận chỉ ngồi ở đằng kia yên lặng rơi lệ, Ngụy lão tướng quân chắp tay sau lưng đi tới đi lui, cũng không nhìn Ngụy Ương đang quỳ, mắt không thấy tâm không phiền.
Dân gian có câu: "Con trai út, cháu trai trưởng, là sinh mạng của lão gia tử và lão phu nhân."
Lời nói đã thành thật sự, thật kêu hai người lớn như thế nào hung hăng trừng phạt Ngụy Ương, bọn họ thật đúng là không xuống tay được. Sao mà đành lòng?
Lúc trước, cháu trai trưởng Ngụy Dịch nháo ra chuyện đó, tức giận nhất không phải hai vị lão nhân gia, mà là cha mẹ Ngụy Dịch. Chính là Ngụy Dịch nghĩ sai phương pháp, muốn chống lại trong nhà, nếu là nó cúi người, yếu thế một phen, tuy rằng vợ chồng Ngụy Bá Bình sẽ không tha thứ cho nó nhanh như vậy, nhưng hai người lớn khẳng định sẽ.
Nay Ngụy Ương làm ra chuyện này, lúc trước tinh thần anh sa sút thời gian dài như vậy, nay lại một bộ dạng đáng thương vì tình khổ sở, đừng nói lão phu nhân, ngay cả Ngụy lão gia tử đều mềm lòng.
"Con nha con, thật sự là nghiệp chướng... Nhiều cô gái tốt như vậy, sao cố tình là Nhược Nhược? Chuyện này con bảo mẹ nói với chị con như thế nào? Nhược Nhược mới lớn, con sao có thể xuống tay được a... Ôi..." Lão phu nhân vừa gạt lệ vừa quở trách anh, trong giọng nói cũng không còn tức giận chỉ còn thầm oán.
Ngữ khí Ngụy Ương bi thương: "Mẹ, con thật sự, không có cách nào..."
Thấy bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nhuoc-thuy/1407459/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.