*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiếu niên trên người mặc chế phục trường quân đội màu trắng sạch sẽ chỉnh tề xuất hiện ở cửa, tựa hồ vì sự xuất hiện của Viên Úc Thần, trên gương mặt tuấn dật có chút kinh ngạc.
"Ca, thật là ngươi?" Thiếu niên phục hồi tinh thần, trên mặt lãnh đạm nhiều thêm vài phần vui sướng. Đem áo choàng cùng quân mũ trên tay đưa cho người máy quản gia bên cạnh, bước nhanh đi vào trong phòng.
"Cảnh Trạch." Viên Úc Thần nhàn nhạt gật đầu.
"Nguyên soái! Trung úy!" Viên Cảnh Trạch nhất thời đè nén kích động, cúi chào Viên Úc Thần cùng Phàn Diệp, Viên Úc Thần giơ tay ý bảo Viên Cảnh Trạch ngồi xuống.
"Ca!" Viên Cảnh Trạch thả người ngồi xuống, cũng không có để tâm thân phận Viên Úc Thần, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Viên Úc Thần. "Ca có khỏe không?"
"Ân." Đối với đệ đệ của mình, Viên Úc Thần tuy rằng nghiêm khắc, nhưng trong lòng thật quan tâm. Vốn y đã phải là người chết, hiện giờ lại có thể trở về, ngũ quan Viên Úc Thần cũng hiện lên chút nhu hòa. "Doãn Ca đâu? Không cùng ngươi trở về."
"Ban các nàng có một buổi diễn tập, vốn định cùng trở về với đệ, nhưng mà......" Tựa hồ nghĩ tới cái gì, lời nói Viên Cảnh Trạch có chút nén cười. "Nàng nghe nói Tiêu Nghĩa Hách cũng tham gia, nàng nói muốn đánh gãy chân tiểu tử kia, liền chạy đi báo danh."
Nhớ tới tính tình muội muội mình, Viên Úc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nguyen-soai-phu-nhan-la-tang-thi/44176/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.