*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sân Mộc vì tiếng kêu của Phàn Diệp mà tỉnh, sau một trận gà bay chó sủa, Sân Mộc chống cằm ngồi trên cửa sổ nhàm chán nhìn Phàn Diệp mân mê đống dụng cụ trên người Viên Úc Thần.
"Nguyên soái, giá trị sinh mệnh của ngài đã khôi phục bình thường, chính là số liệu thân thể vẫn còn nguy hiểm như cũ, cần phải tiếp nhận trị liệu." Nhìn số liệu thể hiện trên công cụ, mày Phàn Diệp nhăn lại có thể kẹp chết một con ruồi.
Viên Úc Thần ý bảo Phàn Diệp đem mình nâng dậy, dựa vào vách tường trên giường đá, bình tĩnh nhìn vẻ mặt tò mò của Sân Mộc đang chơi máy tính trí năng bên cửa sổ. "Số liệu dao động cùng tín hiệu quang não ở chỗ này không thể truyền ra ngoài."
Biết điều Viên Úc Thần nói là thật, nghĩ đến bản thân sẽ bị vây chết trên cái tinh cầu hoang vu này, Phàn Diệp thật không cam lòng.
"Nguyên soái." Nhớ đến một vấn đề khác, cảm xúc Phàn Diệp càng thêm trầm. "Dịch dinh dưỡng đã không còn đủ."
"Còn dư bao nhiêu."
Phàn Diệp siết thật chặt nắm tay, do dự từ không gian khí móc ra năm túi dịch dinh dưỡng còn sót lại. Viên Úc Thần nhìn dịch dinh dưỡng, vươn tay trái duy nhất có thể cử động đưa về hướng cửa, đối với Sân Mộc vẫy vẫy tay. "Tiểu Mộc, lại đây."
Thấy sủng vật nhà mình gọi, Sân Mộc quyết đoán vứt bỏ trò chơi trong máy tính trí năng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nguyen-soai-phu-nhan-la-tang-thi/44167/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.