*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Địa cầu tĩnh mịch hoang vắng, nhìn xa hoang vắng vô bờ, gió lạnh thấu xương cuốn đầy trời gió cát. Sân Mộc đạp chân trần lên bờ cát rắn chắc, mờ mịt nhìn tang thi du đãng xung quanh.
"Sân Mộc!" Tứ Á nhảy lên ôm lấy bả vai Sân Mộc, cọ cọ Sân Mộc làm nũng. "Ngươi đi đâu, ta tìm hoài không thấy ngươi."
"Gia Long và Võ Nguyệt đâu." Sân Mộc đẩy Tứ Á ra đạm thanh hỏi.
"Bọn họ đến phòng thí nghiệm, Võ Nguyệt nói muốn nghiên cứu virus dị biến." Tứ Á ngoan ngoãn khai hết với Sân Mộc.
Sân Mộc nhíu mày "Bọn họ còn chưa từ bỏ?"
"Võ Nguyệt nói địa cầu quá quạnh quẽ, muốn nghiên cứu ra virus dị biến làm những tang thi kia khôi phục lại thần trí." Tứ Á buông tay tỏ vẻ không liên quan tới mình. "Gia Long đi theo Võ Nguyệt làm đồng lõa, y muốn sáng tạo ra thế giới mới."
"Những cái này bọn họ cho ngươi nói với ta?" Sân Mộc nguy hiểm nheo mắt.
"Bọn họ bảo ta giữ bí mật, nhưng ta thích Sân Mộc nhất, ta không thể lừa Sân Mộc a." Tứ Á ngoan ngoãn cười lấy lòng.
Sân Mộc cười nhạo "Phản đồ."
"Sân Mộc......" Tứ Á bẹp miệng muốn khóc.
"Đừng giả vờ, đều đã chết cả vạn năm còn có thể khóc ra được sao?" Sân Mộc đẩy Tứ Á ra.
Tứ Á lau mặt khôi phục tươi cười, lập tức dính lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nguyen-soai-phu-nhan-la-tang-thi/2088403/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.