*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trác Kỳ Bảo và Sân Mộc chạy đi không rõ tung tích, đạo sư cùng giáo quan theo dõi loạn thành một đoàn. Lôi Minh đen mặt rít gào "Khu vực bên ngoài vì sao lại có Thực Thi ong."
"Quân Thiệu đạo sư, không định vị được vị trí của viện sinh Sân Mộc và viện sinh Trác Kỳ Bảo."
Quân Thiệu mờ mịt nhìn màn hình theo dõi, siết chặt nắm tay lộ ra tâm tình khẩn trương cùng lo lắng của y lúc này.
"Quân Thiệu đạo sư, viện sinh Sân Mộc và viện sinh Trác Kỳ Bảo có khả năng đã chạy vào khu vực sâu bên trong." Đạo sư giám sát khu vực huấn luyện suy đoán nói.
"Ta vào khu vực sâu tìm kiếm." Lôi Minh xin chỉ thị.
Quân Thiệu ngưng mi trầm tư một lát, xoay người nói "Mạn Cầm đạo sư, Phong Nặc giáo quan cùng ta tiến vào khu vực sâu, Lôi Minh giáo quan tiếp tục giám sát tình huống huấn luyện."
"Vâng!!"
Trác Kỳ Bảo túm lấy Sân Mộc liều mạng chạy như điên, cuối cùng cũng trốn khỏi Thực Thi ong đuổi giết. Trác Kỳ Bảo ngồi dưới đất thần kinh chưa định vỗ ngực "Làm ta sợ muốn chết."
"Nhìn bộ dạng không tiền đồ của ngươi." Sân Mộc nhấc chân đá qua. Chưa chiến đã chạy thật xấu hổ, đúng là làm nhục uy nghiêm tang thi hoàng của hắn.
Trác Kỳ Bảo che mông ủy khuất phản bác "Đó là đàn Thực Thi ong, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nguyen-soai-phu-nhan-la-tang-thi/2088391/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.