*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Long Vũ bảo mọi người tạm thời đừng nóng nảy, lau khô tay rồi nhíu mày ra ngoài. Mễ Phi hoàn thành phần linh kiện cuối cùng, thuần thục tẩy rửa sạch sẽ, tìm cho mấy người Sân Mộc một chỗ ngồi, đối với sự tình phát sinh bên ngoài chẳng quan tâm chút nào như đã thành thói quen.
Trác Kỳ Bảo bưng ly nước rồi lại đặt xuống, ló đầu nhìn xung quanh. "Mễ Phi, bên ngoài xảy ra chuyện gì?"
"Một đám hỗn đản." Mễ Phi ngồi xuống, cũng không có ngẩng đầu lên mở máy tính thanh toán giấy tờ. "Có lẽ nghe nói ta cùng Long Vũ đều qua được khảo hạch trường quân đội đệ nhất, tới đây tìm hiểu tin tức."
Sân Mộc đến trước cửa sổ, nhìn đám người như đang tranh chấp trên đường, trong mắt hiện lên một đạo ám mang. "Dị năng giả?"
"Bọn họ đều là quân giáo sinh(1),ngày thường kiêu ngạo ương ngạnh, không ít lần làm xằng làm bậy trên phố."
(1) Quân giáo sinh: học sinh trường quân đội.
"Quá phận." Trác Kỳ Bảo siết tay bất bình.
"Bây giờ tốt rồi." Mễ Phi đắc ý dào dạt. "Bây giờ ta cùng Long Vũ cũng là quân giáo sinh, còn là viện sinh chính quy trường quân đội đệ nhất liên bang, sau này xem bọn họ còn dám khi dễ người thế nào."
Sân Mộc suy nghĩ gì đó nhìn sự tình phát sinh ngoài cửa sổ, răng nanh trong miệng rục rịch. Bách An Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-nguyen-soai-phu-nhan-la-tang-thi/2088311/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.