Chương trước
Chương sau
Thời Yến không ngờ Hỏa Luyện đợi y ở đây, càng không ngờ đối phương muốn giao dịch với mình. Sự cường đại của Hỏa Luyện Thời Yến nhìn thấy rõ, có thể giao hảo với người như thế cũng là điều Thời Yến muốn thấy, nếu giao dịch của Hỏa Luyện có thể khiến hai bên đều thắng, Thời Yến không để ý nhiều. Vì thế y nói: “Anh nói.”

“Cho tôi mượn linh sủng của cậu vài ngày.” Hỏa Luyện nhìn Bát Hỉ nói: “Tôi tu luyện gặp vài vấn đề, nó có thể giúp tôi giải quyết.”

Thời Yến nhìn Hỏa Luyện không nói gì, mượn linh sủng của ngự linh sư là hành vi vô cùng thất lễ, thậm chí có thể xem như khiêu chiến, cho dù y có ý giao hảo với Hỏa Luyện, nhưng tuyệt đối không thể giao Bát Hỉ cho hắn.

Hỏa Luyện cũng biết mình tùy tiện đề xuất giao dịch này rất dễ làm Thời Yến phản cảm, Thời Yến chưa quay người bỏ đi đã coi như nể mặt hắn, nhưng Hỏa Luyện vẫn nói: “Đại khái cậu cũng đoán ra rồi, con ngựa trên đường đào vàng hôm đó chính là tôi. Mẹ và cha tôi từng quen biết ở học viện Bilun, sau đó được gia tộc thừa nhận kết hôn sinh ra tôi, nhưng năm tôi mười hai tuổi, mẹ tôi trùng kích bạch cấp thất bại, sau khi bà chết thân thể không cách nào duy trì hình người, biến thành một con mộng huyễn hỏa liệt mã, chuyện sau đó đại khái cậu đã nghe đồn, cha tôi bỏ đi, một tạp chủng như tôi ở lại gia tộc chịu đủ ức hiếp, khi tôi dần trưởng thành, huyết mạch yêu thú trong thân thể dần được kích phát, huyết mạch yêu thú đỉnh cấp cường đại hơn nhân loại rất nhiều, thường xuyên hình thành hai loại linh lực va đụng nhau trong người tôi. Tôi bị bức biến thành hỏa diệm  mã, hình thú khiến thân thể có thể gánh được trùng kích, nhưng cũng chính vì thế, sẽ dẫn đến linh lực của tôi mất hết. Tôi vất vả lắm mới đoạt được vị trí thiếu chủ Hỏa gia, nhưng cứ cách mỗi một đoạn thời gian không thể không rời khỏi Hỏa gia, lần trước chính là bị người ám toán, mới rơi vào đường đào vàng.”

Tuy Thời Yến cũng có suy đoán về thân thế của Hỏa Luyện, nhưng không ngờ tình huống Hỏa Luyện còn nghiêm trọng hơn y tưởng tượng. Thiếu chủHỏa gia bề ngoài phong quang thực lực cường đại, không chỉ gánh bí mật huyết thống nửa người nửa thú, còn cách một thời gian cần phải chịu đựng va đụng của hai loại huyết mạch, cùng với linh lực mất hết, rất dễ dàng để kẻ địch thừa cơ hội…

“Linh sủng của cậu là khí linh của tháp thời gian, con rắn trên người cậu…” Thấy Thần Quang híp mắt nhìn mình, Hỏa Luyện cảm giác uy áp cường đại Thần Quang truyền tới, Thần Quang là Thông Thiên Mãng, trời sinh trên huyết thống đã đè ép mộng huyễn hỏa liệt mã, huống chi Hỏa Luyện chỉ là bán thú, càng bị Thần Quang áp chế lợi hại, chỉ là lúc trước Thần Quang vẫn luôn che giấu, mà Hỏa Luyện tuy phát giác dị thường của Thần Quang, nhưng không nghĩ tới Thần Quang còn cường đại hơn hắn tưởng tượng. May mà thực lực của hắn mạnh hơn Thần Quang, nếu không chỉ sợ ngay cả nói cũng không nói nên lời, “Tôi nhìn lầm rồi, vốn cho rằng anh chỉ là yêu thú bình thường, nhưng còn cường đại hơn trong tưởng tượng của tôi…”

Hỏa Luyện nói, quay đầu nhìn Thời Yến: “Có yêu thú cường đại như thế làm linh sủng, tác dụng của khí linh tháp thời gian đối với cậu chỉ sợ không lớn lắm, mà tôi rất cần nó, năng lực cắt linh lực phân phối đặc biệt của tháp thời gian, có thể áp chế linh lực va đụng trong thân thể tôi, cho dù không áp chế được tôi biến thành hình thú, khí linh tháp thời gian giỏi huyễn thuật, cũng có thể nhanh chóng thay tôi che giấu. Mà để trao đổi, tôi sẽ đem hết những thứ này đút cho nó, đợi mấy ngày sau trả nó cho cậu, thực lực của nó nhất định sẽ tăng lên một tầng.”

Hỏa Luyện nói, lấy ra một chiếc nhẫn không gian, lôi từ trong ra mấy viên đá lấp lánh.

Bát Hỉ vừa thấy đá đó, nhanh chóng ngẩng đầu đựng tai lên, mắt sáng rỡ: “Đá ký ức…”

Thấy Thời Yến nghi hoặc nhìn viên đá, Bát Hỉ lập tức giải thích: “Thứ này là đại bổ với tôi, thế giới này có rất nhiều năng lượng thích hợp cho tôi ăn, đá ký ức là một trong những loại thích hợp nhất.”

“Anh sớm đã bắt đầu đánh chủ ý với tháp thời gian?” Thời Yến đột nhiên nhìn Hỏa Luyện, cho dù Thời Yến không mấy hiểu về đá ký ức, cũng biết đây tuyệt đối là thứ cực kỳ khó có được, Hỏa Luyện có thể một hơi lấy ra nhiều như thế, tất nhiên sớm đã có chuẩn bị.

Hỏa Luyện cũng không che giấu: “Tôi vẫn luôn tìm kiếm thứ có thể giải quyết thân thể của mình, cuối cùng tra nhiều tư liệu về tháp thời gian, mấy năm trước đã bắt đầu chú ý, sau đóđoán ra nó là hồn khí, nhưng tôi vẫn không tìm được khí linh của nó, những viên đá ký ức này vốn là tôi dự định sau khi kế thừa chức vị gia chủ, sẽ dùng để trao đổi với Thời gia, nhưng không ngờ lại gặp các cậu trước…”

“Nếu đã thế, vậy anh cũng nên hiểu giá trị của khí linh tháp thời gian đối với Thời gia, cho dù để anh vào tháp thời gian tu luyện, cũng phải trải qua quyết định thận trọng, huống chi cho anh mượn khí linh.” Thời Yến nói: “Rất xin lỗi, yêu cầu của anh tôi không cách nào đáp ứng.”

“Cậu từng là cháu trai gia chủ Thời gia thích nhất, gia chủ Thời gia vì cậu chìm vào ngủ say, mà chỗ tôi có một thứ, có thể khiến ông ấy tỉnh khỏi giấc ngủ.” Hỏa Luyện nói, lấy ra một cái bình hình lăng giác, bên trong đựng một hạt tròn nhỏ, màu xanh thẫm nhìn như dược hoàn bình thường, “Đây là hạt giống cây sinh mệnh, vì là đồ thời kỳ thượng cổ, vì thế đã không cách nào gieo trồng nảy mầm, nhưng cho nhân loại dùng, lại có thể tạo hiệu quả không thể ngờ được. Gia chủ Thời gia hai chân từng bị phế, tinh thần chịu tổn thương dẫn đến chìm vào ngủ say, hạt giống cây sinh mệnh có thể trị liệu một nửa cho ông ta, tuy không cách nào hồi phục đến thực lực đỉnh cao, nhưng lại có thể khiến ông ta tỉnh lại.”

“Thứ này và phục cổ sinh linh thủy quả thật là tuyệt phối, phục cổ sinh linh thủy thiên về chữa trị thân thể và linh hồn tổn thương, mà cây sinh mệnh lại có thể nâng cao sức mạnh sinh mệnh, gia chủ Thời gia hiện tại đã dựa vào năng lực bản thân thức tỉnh, vì thế sau khi dùng hai thứ này, không chỉ được trị liệu, thậm chí có thể tiến thêm một bước.” Bát Hỉ và Thời Yến âm thầm liên hệ tâm linh, là khí linh của Thời gia, tự nhiên hy vọng Thời gia có thể càng lúc càng tốt, Thời Liên là sự tồn tại cường đại nhất Thời gia, nếu ông có thể hồi phục, địa vị Thời gia sẽ có thể lập tức trở nên bất đồng.

Thời Yến nhìn Bát Hỉ một cái, chìm vào do dự, Hỏa Luyện hiển nhiên đã chuẩn bị đầy đủ cho lần thuyết phục này, đồ lấy ra thứ này quý hơn thứ kia, hơn nữa đều là Thời Yến đang cần.

Thế là Thời Yến âm thầm trưng cầu ý kiến Bát Hỉ một chút, thấy Bát Hỉ không bài xích Hỏa Luyện, nếu nó lưu lại bên người Hỏa Luyện, không chỉ có thể xem Hỏa Luyện thành vật thí nghiệm thửtiến hành tách rời linh lực trong người hỏa luyện, hơn nữa lúc đó còn có đá ký ức để ăn, quả thật là một chuyện tốt. Mà thân thể Hỏa Luyện lại nằm trong sự khống chế của Bát Hỉ, thế giới này e rằng chỉ có Bát Hỉ có thể chữa trị cho hắn, vì thế Hỏa Luyện sẽ không làm gì bất lợi với Bát Hỉ.

Thời Yến trầm mặc một lúc, y nghĩ nhiều hơn Bát Hỉ, tuy y có hảo cảm với Hỏa Luyện, nhưng thế giới này đã không có người y tuyệt đối tín nhiệm được, Hỏa Luyện và y quen biết chỉ mới mấy ngày, nhìn như Hỏa Luyện khống chế họ trong tay, nhưng dù sao đối phương là thiếu chủ Hỏa gia thành danh nhiều năm… Thời Yến ngẩng đầu nhìn Hỏa Luyện: “Tôi bị anh thuyết phục rồi, nhưng muốn cho anh mượn nó, anh cần phải đáp ứng tôi ba điều kiện.”

“Cậu nói.” Hỏa Luyện nói.

“Thứ nhất, ký khế ước với tôi, tôi cho anh mượn linh sủng mười ngày, mười ngày sau anh cần phải giao trả linh sủng nguyên vẹn không thương tổn cho tôi, nếu làm trái khế ước, lấy linh khí thiên địa làm chứng, không chỉ linh lực toàn thân anh tán hết, hễ là người có quan hệ huyết thống với anh, đều sẽ bị nguyền rủa, linh lực trong người càng ngày càng ít ỏi, cuối cùng tụt làm người bình thường.”

Hỏa Luyện nghe thế, trong mắt vụt qua một tia nghiêm túc: “Khế ước thật lang độc.” Khế ước này không chỉ dính đến sinh mạng của hắn, còn liên quan đến cả Hỏa gia, nếu hắn làm trái khế ước, Hỏa gia cũng sẽ biến mất khỏi thế giới này, loại khế ước lang độc đó là lần đầu tiên hắn nghe thấy, cũng không biết Thời Yến lấy từ đâu ra.

Thời Yến thấy Hỏa Luyện không phản bác, tiếp tục nói: “Thứ hai, anh uống bình độc dược này đi, thuốc giải tôi sẽ giao cho linh sủng của tôi, nếu anh chọn nó giúp anh trị liệu thân thể, tự nhiên sẽ toàn tâm toàn ý tin tưởng nó, tôi giao thuốc giải cho nó, anh sẽ yên tâm đúng không?”

Hỏa Luyện nhìn Thời Yến một cái thật sâu, cắn răng gật đầu.

“Thứ ba, tôi muốn biết tin tức của Nghiêm Băng Hậu.”

“Có thể.” Hỏa Luyện nghe thế, gật đầu đáp ứng điều kiện thứ ba. Hỏa Luyện ngoài mặt bình thản ung dung, thực chất trong lòng vì cuộc nói chuyện này mà xem trọng Thời Yến hơn.

Bên ngoài đồn thổi thiếu gia Thời gia nóng nảy dễ tức giận lại là đồ ngu xuẩn, hiện nay Hỏa Luyện đích thân tiếp xúc, mới phát hiện Thời Yến so với trong tưởng tượng của hắn càng thêm gian xảo cay độc. Nghe nói mãi cho đến hai năm trước Thời Yến vẫn là người bình thường, có thể thấy trong hai năm nay, từ xích cấp đến lam cấp, tốc độ quả thật nhanh đến khó tin. Chỉ sợ bất cứ ai cũng sẽ không tin y thật sự tiến bộ nhanh như thế trong hai năm này. Khả năng duy  nhất là trước đó y đã sớm trở thành ngự linh sư, nhưng lại che giấu, tâm cơ như thế, đặt trên người một thiếu niên chưa đến mười lăm tuổi, sao có thể không khiến người ta nhìn bằng con mắt khác.

Mà lần này gặp gỡ ở Hỏa Viêm quốc, Hỏa Luyện cùng Thời Yến trước đó cũng coi như có chút giao tình, nhưng chân chính dính đến lợi ích gia tộc, Thời Yến không thoái nhượng chút nào, ba điều kiện cũng có thể nhìn ra sự gian xảo và đa nghi của Thời Yến, giờ nhìn lại dáng vẻ thiếu niên thanh thuần của Thời Yến, Hỏa Luyện âm thầm gật đầu.

Nếu Thời Yến có cơ hội đột phá tử cấp, tính cách của y có lẽ không thích hợp làm một gia chủ hợp cách, nhưng trong một gia tộc có nhân vật như Thời Yến tọa trấn, lại là chuyện may mắn của gia tộc.

Sau khi Hỏa Luyện hoàn thành hai điều kiện trước, Thời Yến còn chưa kịp giao Bát Hỉ cho Hỏa Luyện, Thần Quang đã móc Bát Hỉ lên ném nó qua.

Còn về Nghiêm Băng Hậu, nói cũng khéo, Hỏa Luyện là thiếu chủ Hỏa gia, gia tộc của Nghiêm Băng Hậu hắn đương nhiên biết, dù sao cũng là phản bội từ Thủy tộc đến trú ở Hỏa tộc, Hỏa tộc và Thủy tộc trời sinh đã đối đầu, tự nhiên thời khắc khống chế hành tung gia tộc của Nghiêm Băng Hậu, không chỉ phải trông chừng người, còn phải thỉnh thoảng lấy ra khiêu khích Thủy tộc.

Nhưng mấy năm gần đây gia tộc Nghiêm Băng Hậu có chút không an phận, vì thế Hỏa Luyện cũng có ý chỉnh đốn bọn họ, khi biết Thời Yến muốn đối phó Nghiêm Băng Hậu, Hỏa Luyện trực tiếp cho Thời Yến địa chỉ.

Thời Yến tạm biệt Hỏa Luyện và Bát Hỉ xong, dẫn Thần Quang rời khỏi Liệt thành.

Ra khỏi Liệt thành đến một trấn nhỏ gần đó, thấy trời tối, Thời Yến nhanh chóng tìm khách sạn trọ lại.

Có kinh nghiệm nhiều ngày sinh sống dưới lòng đất, tuy điều kiện khách sạn bình thường, nhưng Thời Yến lại cảm thấy như đang ở thiên đường, tùy thời được cung cấp nước nóng, giường nệm mềm mại cùng với thức ăn tươi mới, không chỉ Thời Yến, Thần Quang rõ ràng cũng vui vẻ hơn khi ở lòng đất.

Nhưng mãi đến khi bắt đầu tắm rửa, Thời Yến mới hiểu sở dĩ Thần Quang hưng phấn như thế đại khái khác hướng với y.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.