Thời Yến không ngờ Hỏa Luyện đợi y ở đây, càng không ngờ đối phương muốn giao dịch với mình. Sự cường đại của Hỏa Luyện Thời Yến nhìn thấy rõ, có thể giao hảo với người như thế cũng là điều Thời Yến muốn thấy, nếu giao dịch của Hỏa Luyện có thể khiến hai bên đều thắng, Thời Yến không để ý nhiều. Vì thế y nói: “Anh nói.”
“Cho tôi mượn linh sủng của cậu vài ngày.” Hỏa Luyện nhìn Bát Hỉ nói: “Tôi tu luyện gặp vài vấn đề, nó có thể giúp tôi giải quyết.”
Thời Yến nhìn Hỏa Luyện không nói gì, mượn linh sủng của ngự linh sư là hành vi vô cùng thất lễ, thậm chí có thể xem như khiêu chiến, cho dù y có ý giao hảo với Hỏa Luyện, nhưng tuyệt đối không thể giao Bát Hỉ cho hắn.
Hỏa Luyện cũng biết mình tùy tiện đề xuất giao dịch này rất dễ làm Thời Yến phản cảm, Thời Yến chưa quay người bỏ đi đã coi như nể mặt hắn, nhưng Hỏa Luyện vẫn nói: “Đại khái cậu cũng đoán ra rồi, con ngựa trên đường đào vàng hôm đó chính là tôi. Mẹ và cha tôi từng quen biết ở học viện Bilun, sau đó được gia tộc thừa nhận kết hôn sinh ra tôi, nhưng năm tôi mười hai tuổi, mẹ tôi trùng kích bạch cấp thất bại, sau khi bà chết thân thể không cách nào duy trì hình người, biến thành một con mộng huyễn hỏa liệt mã, chuyện sau đó đại khái cậu đã nghe đồn, cha tôi bỏ đi, một tạp chủng như tôi ở lại gia tộc chịu đủ ức hiếp, khi tôi dần trưởng thành, huyết mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngu-linh-su/3060607/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.