Khi Thời Yến tỉnh lại, toàn thân tuy dinh dính, nhưng cả người từ trong xương lộ ra một cảm giác nhẹ nhàng vui thích, cứ như linh hồn bên trong thoáng cái đã tràn đầy, vết thương trên người biến mất hết, cả người thoải mái chưa từng có.
Thời Yến biếng nhác mở mắt ra, khi phát hiện mình đang nằm cạnh một con bạch xà, tất cả những gì xảy ra hôm qua lập tức trở lại đầu, mặt y lập tức đỏ lên.
Thời Yến cúi đầu nhìn, Thần Quang đã tỉnh từ lâu, con mắt đen long lanh nhìn y, phản chiếu bộ dạng quẫn bách lúc này.
Sau hôm qua, Thời Yến không thể nào xem con rắn này là linh sủng bình thường nữa.
Thời Yến thấy cả người mình trần trụi, lại nhìn Thần Quang đã biến về hình rắn, thấy nó nhìn mình, Thời Yến hối hận sao không bỏ mấy bộ đồ dự phòng vào nhẫn không gian!
Bị Thần Quang nhìn cực kỳ không thoải mái, Thời Yến cúi đầu tìm kiếm trong nhẫn không gian, cho dù không có quần áo, dù sao có đồ gì che chắn cũng được, nếu không cho dù y và Thần Quang thành công rời khỏi đây, cũng không thể để trần vào thành mua quần áo.
Thời Yến truyền linh lực vào mở nhẫn không gian, trên người hơi phiếm ánh sáng lam, nhìn ánh sáng lam này, Thời Yến lập tức sửng sốt.
Màu lam?
Thời Yến vội kiểm tra linh lực trong người, khi phát hiện linh lực một phân làm hai, lấy linh lực ở mi tâm làm chủ, điểm ngưng tụ linh lực thứ hai lại xuất hiện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngu-linh-su/3060596/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.