Bãi chiến trường Tô Diệp quần quật hồi sáng vẫn giữ nguyên hiện trạng. Mọi người khiêng khối lớn nhất nặng nhất lên xe trâu. Xe cút kít chở đám kích thước nhỏ hơn. Dây thừng cỏ quấn bốn phía cố định. Tô Thế Vĩ quan sát con cháu hành động, trầm tư nói: “Nên lắp thêm lan can phía trước.”
Diệp Quốc Kiện: “Ý kiến hay. Cải tiến giúp giữ vững vật dụng, tránh lắc lư đổ vỡ.”
Đường lối thênh thang không một bóng cây. Tô Thế Vĩ bung dù cột vào cán gỗ. Bán kính tán che rồng chừng hơn năm mươi phân. Hắn cắm cọc gỗ xuống đất, dựng đá bốn xung quanh thật chắc chắn, đặt bình nước bên cạnh. Chỗ tạm nghỉ đơn sơ ngay gần địa phương Tô Diệp lao động.
Tô Thế Vĩ dặn dò Tô Diệp: “Con nhớ chú ý thời gian. Làm một lúc phải nghỉ một lúc. Uống nhiều nước vào. Cha sẽ bổ sung thêm, Đừng sợ hết.”
Tô Diệp: “Vâng”
Xe xướng cột chắc chắn, hàng lối gọn gàng. Đoàn quân mênh mông cuồn cuộn kéo nhau về.
Tô Diệp miệt mài đập, chừng nào thấm mệt sẽ dừng tay uống nước. Nàng lau mồ hôi tránh chảy cay mắt. Tô Diệp có điểm lặng hòa hoãn thời gian, Tô Diệp cảm giác sức lực sung mãn bất tận. Bà con xóm giềng lao xao bàn tán: “Ê, Thế Vĩ đường đường là đàn ông con trai mà tâm lý nhỉ. Thương khuê nữ chưa kìa.”
“Công nhận. Ơ này, phương pháp tránh nắng không tồi. Mai tôi cũng vần vò thử. Thế quái nào tí tẹo bóng râm chẳng có, cái xứ quỷ quái chim không thèm đẻ trứng.”
“Thế Vĩ vốn thông minh sẵn. Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352481/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.