Tô Cảnh Lâm an ủi: “Chín người mười ý, huynh không quản nổi suy nghĩ và thói quen của người khác đâu ạ. Nếu chưa tổn hại lợi ích tổng thể của toàn bộ tộc nhân hoặc xâm phạm quyền lợi bất chính thì huynh cứ nhắm mắt làm ngơ.”
Tô Cảnh Húc: “Đành vậy thôi. Lực bất tòng tâm.”
Tô Diệp rửa sạch thỏ, cắp sọt tập hợp với Tô Cảnh Lâm. Nàng bới bình rượu gạo, muối tiêu, gia vị từ gùi của ca ca để ướp thịt. Tô Cảnh Húc nom thấy bình rượu, phì cười hỏi: “Mỗi ngày bọn đệ đều trộm ôm rượu gạo đi, cha nương không mắng à?”
Tô Cảnh Lâm: “Không ạ. Gần hết còn dặn nương đệ mua bổ sung.”
Tô Cảnh Húc hâm mộ: “Cha đệ chiều con quá.”
Tô Cảnh Lâm: “Cha đệ tốt lắm.”
Tô Cảnh Hạo và Tạ Vệ Hoa cũng vừa sơ chế thỏ hoang tươm tất. Tô Diệp chuyển bình rượu cho Tô Cảnh Hạo, dặn dò: “Xoa đều”
Tô Cảnh Hạo tự nhiên nhận, trực tiếp đùn đẩy sang Tạ Vệ Hoa: “Đệ làm.”
Tạ Vệ Hoa cam chịu số phận, lẳng lặng bôi khắp thân thỏ. Tô Diệp chờ cậu ta thao tác xong mới đưa bột muối tiêu. Nàng hướng dẫn: “Bóp mạnh, rắc đều.”
Tạ Vệ Hoa khẽ mỉm cười tiếp nhận: “Cảm ơn muội”
Tô Diệp: “Không có chi”
Tô Diệp bọc hỗn hợp bùn dính toàn bộ số gà. Nàng đào hố to, thả gà vào bên trong định nấu món gà nung đất sét. Phía trên lấp lớp đất mỏng, nhóm giàn lửa nướng đồng thời ba chú thỏ hoang. Số lượng củi Diệp Quốc Kiện và Tô Thế Linh chặt về vẫn chưa đủ. Họ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352476/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.