Ngày kế, trời còn chưa sáng, Tô Diệp đã đi kiểm tra xung quanh bẫy rập. Lớp ngụy trang bề mặt bẫy bị thủng mấy chỗ, Tô Diệp lật lớp thảm dây leo lên thấy bốn con thỏ rơi xuống. Một con đã chết, ba con bị thương nhẹ. Tô Diệp nhốt thỏ sống vào bao tải, buộc miệng túi, chờ bán cho người ta. Tô Diệp sửa sang bẫy, cắm thêm chông nhọn, rải đất giấu mùi máu.
Tô Diệp đưa bao tải cho Diệp Mai: “Bán”
Diệp Mai mở túi, trông thấy ba con thỏ hoang. Thỏ mùa thu to béo, mỗi con nặng gần bảy, tám cân. Cái bao đang cầm này chừng hơn hai mươi cân. Đường từ thôn Phúc Gia vào thành, cước bộ nhanh tốn một canh giờ, đại bộ phận là đường rừng hiểm trở.
Tô Thế Vĩ buông bát:” Ta đi với nàng. Giờ vẫn đang khai hoang, chưa thông đường, không đánh xe bò vào thành được đâu.”
Tô Diệp, Tô Cảnh Lâm nhân buổi sáng tiết trời mát mẻ vội vàng làm việc. Thân thể Tô Diệp khôi phục tốt, hiệu suất hoàn thành nhanh. Tô Hủy dừng thêu cũng xuống làm cùng còn có ông ngoại và Diệp Đức Chính phụ đỡ.
Tô Diệp bận rộn suốt một canh giờ. Nghĩ trong nhà chỉ còn một con thỏ, nàng báo Tô Cảnh Lâm một câu, tiến sâu vào rừng. Mới vào chừng hơn 30 phút đã đi ra, tay xách hai con gà rừng và một con thỏ hoang.
Tô Quả, Tô Cảnh Phong vui mừng hớn hở, lại có thịt ăn. Tô Cảnh Phong âm thầm quyết tâm xin nhị tỷ dạy săn thú. Chờ học thành tài, muốn ăn bao nhiêu thịt thì bắt về ăn bấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ngay-ngay-lam-ruong/4352436/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.