Nạp Lan Chi dẫn bọn họ tới khách sạn đem đồ vật thả xuống, sau đó đến một nhà hành nổi tiếng ở thành phố, người nước ngoài thích xem đồ vật kiến trúc cổ phong nước Z, cảm thấy kia mới là nước Z chân chính.
"Cái này là sứ Thanh Hoa sao? Cùng với cái lần trước tôi mua giống như!" Chris vây quanh bình hoa trong tủ kính pha lê hưng phấn hỏi.
Người đàn ông bên người phun tào nói: "Anh xác định? Hoa văn này rõ ràng không giống, tôi cảm thấy Chris mua rất có khả năng là đồ dỏm."
Chris nâng lên tay, hai người truy đuổi.
Monica mắt trợn trắng: "Hẳn phải cho fans của hai người kia nhìn thấy cảnh này."
Nạp Lan Chi dùng ly trà che đi ý cười.
Trên bàn di động rung hai cái, Nạp Lan Chi mở màn hình.
Phó Trí Thành: Ở nơi nào?
Nạp Lan Chi: Ở Nhất Phẩm Hiên, mời Jude bọn họ ăn cơm.
Phó Trí Thành: Anh có thể tới chứ? Cọ cơm.
Nạp Lan Chi nhìn nhìn người ở đây, reply nói: Có thể, ông chủ.
Buông di động xuống, Nạp Lan Chi hơi hơi nghiêng đầu nói với Jude: "Jude, Trí Thành nói anh ấy cũng tới."
Jude chưa từng gặp Phó Trí Thành, nhưng đã sớm nghe nói qua, nháy mắt thẳng thắn sống lưng, rụt rè mỉm cười: "Vậy bảo anh ta đến đây đi."
Jude đối với người tên Phó Trí Thành này có nghe qua, em gái nhỏ của cô mới vừa thành niên đã bị người này thu phục, thủ đoạn hẳn rất cao, hình như là quan ngoại giao, Ashlay mồm miệng như vậy khẳng định nói không lại anh ta, cô đến chấn uy trước.
Jude dư quang chú ý tới hai người đang đùa giỡn, khóe mắt co giật, cũng không thể ném hình tượng, ho nhẹ hai tiếng: "Chris....... Còn có Henry, hai người có thể chú ý điểm hình tượng một chút được không? Một lát nữa còn có khách tới."
"Khách? who?" Hai người dừng lại.
Jude liếc liếc mắt Nạp Lan Chi một cái, đột nhiên tránh ra một vị trí, "Hai người nhanh ngồi xuống đi, tôi cảm thấy bên này điều hòa đối diện quá mạnh, Chris, nếu không cậu ngồi nơi này đi, lúc ăn cơm gắp thêm đồ ăn cho Ashlay, bên kia Ashlay không cần ngồi, Ashlay có bạn tới."
Chris không nghi ngờ gì, lập tức ngồi ở bên cạnh Nạp Lan Chi, "Ashlay, em có bạn muốn tới chơi sao? Là beauty?"
"Sorry, Chris, anh ấy là nam." Nạp Lan Chi nhìn ánh mắt thất vọng của Chris, hơi hơi mỉm cười, Chris vẫn luôn muốn tìm một người bạn gái nước Z, nghe nói Chris từng có mấy người bạn gái các quốc gia Châu Âu, hắn còn chưa sưu tập tập đến bạn gái nước Z.......
Thời điểm Phó Trí Thành trình diện đồ ăn đã bắt đầu được mang lên, anh mặc áo gió màu đen, mang khẩu trang, người phục vụ thay anh đẩy cửa ra, một bàn người đều dừng lại nhìn ra cửa.
Nạp Lan Chi đứng lên, "Anh đã đến rồi, đồ ăn được mang lên rồi."
Phó Trí Thành đi qua, ánh mắt dạo qua một vòng, trong lòng đã hiểu rõ, tháo khẩu trang xuống, đặt ở trong túi, sau đó đem áo gió cởi ra, treo ở chỗ tựa lưng, "Mọi người không cần khách khí, người tới là khách."
Hắn giọng nói nghe chuẩn, một số từ đơn vận dụng tông giọng người nước M cũng tự thấy không bằng.
"Vị tiên sinh này tiếng Anh rất tuyệt." Monica kinh ngạc cảm thán nói, từ Phó Trí Thành đi vào tới, Monica tầm mắt liền ngừng ở trên người Phó Trí Thành, Russia ở cạnh nước Z, Monica đối với nước Z hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút hiểu biết, cô cảm thấy người nam nhân này trên người khí độ không bình thường, Monica không yêu mấy tiểu thịt tươi ở Hollywood, thành thục như vậy mà lại có khí độ nam nhân mới càng có mị lực.
Phó Trí Thành đã ngồi xuống, hắn lễ phép mà hướng cục cưng Russia gật gật đầu, "Chào cô, tôi họ Phó, tên tiếng Anh là Nino, chào mừng mọi người tới nước Z."
Jude hừ lạnh một tiếng, thanh âm chỉ có thể bản thân cô nghe thấy, giọng quan, lại là một người bảo thủ.
Trên bàn người cũng không hề chú ý nhiều, lễ phép chào hỏi, tiếp tục ăn.
Người phục vụ bưng một mâm ngó sen đường dấm.
"Đây là cái gì?" Một đám người nước ngoài thấu đi lên nghiên cứu.
Chris là người ăn thử đầu tiên, che miệng gật gật đầu, "Ừ ừ, ăn ngon, nóng, có chút nóng." Nuốt xuống hà hơi mấy cái, sau đó hỏi Nạp Lan Chi: "Ashlay, anh gắp cho em một miếng nhé, ăn thật ngon."
Chris duỗi tay phải định lấy chén của Nạp Lan Chi, Phó Trí Thành giơ tay che lại, nói: "Ngượng ngùng, A Chi cô ấy không ăn cái này."
Nạp Lan Chi đôi mắt liếc anh, cô khi nào không ăn ngó sen?
Chris vô tội mà chớp chớp mắt, "Là như thế này sao? sorry."
Nạp Lan Chi: "Không có việc gì, cái này là ngó sen, là hoa sen hệ rễ, chôn dưới đất."
Cái bàn rất nhanh chuyển động, mỗi người gắp một hai miếng, một mâm liền không còn.
Jude dư quang đánh giá Phó Trí Thành, nhìn qua so với Ashlay lớn hơn mười tuổi, quá già rồi, Chris so với anh trẻ tuổi hơn, nghe nói nam nhân Châu Á đều rất ngắn, trên giường khẳng định không được, quá yếu. Ashlay chỉ là đột nhiên bị che mắt hai mắt, thân là chị họ, Jude cảm thấy chính mình cần thiết phải xoay chuyển thẩm mỹ của cô.
Phó Trí Thành đem ghế dựa dọn đến cùng Nạp Lan Chi gần một chút.
Nạp Lan Chi thấp giọng hỏi: "Em khi nào không ăn được ngó sen?"
"Anh chỉ là nói thiếu mấy chữ, không ăn ngó sen của anh ta." Phó Trí Thành đôi mắt rũ xuống.
Nạp Lan Chi nhấp môi cười, ngón tay với lấy khăn trải bàn, "Ghen đều ăn như vậy công nhiên lớn mật."
"Không có biện pháp, tình nhân ngầm luôn là muốn chạy đến phía trước đi." Phó Trí Thành nhéo nhéo mu bàn tay cô.
Nạp Lan Chi chỉ cười không nói.
Jude thấy bọn họ cúi đầu nói nhỏ, đối với Chris nói: "Chris, ngươi không phát hiện ly nước của Ashlay không còn đồ uống sao?"
Chris lập tức đem đồ uống chuyển qua, rót thêm cho Nạp Lan Chi, "Xin lỗi, không chú ý."
Jude vừa lòng cười, đôi mắt nhắm thẳng Phó Trí Thành bên kia ngắm.
Tiểu tử này thật là thuận mắt, Jude bảo hắn làm cái gì thì hắn liền làm cái đó.
Nạp Lan Chi:....... "Cảm ơn."
Phó Trí Thành khóe mắt co giật, bưng chén rượu đứng lên, "Chị họ khó được tới một lần, tôi cùng A Chi hẳn là kính chị một ly." Nạp Lan Chi cũng ở anh nhắc nhở đứng lên, hai người giơ chén rượu.
Jude cầm chén rượu, chống cằm nhìn anh, "Hết?"
"Tôi uống hết, chị tùy ý." Phó Trí Thành đem rượu vang đỏ uống một hơi cạn sạch.
Jude một bên uống rượu một bên nhìn Phó Trí Thành, t tính ượng trưng mà nhấp một ngụm. Miễn cưỡng cấp cho chút mặt mũi đi, ít ra anh còn có chút khí khái nam tử.
Chris hãy còn cân nhắc ý tứ trong lời nói của Phó Trí Thành, tiểu tử này đối với z quốc nhân tế kết giao thủ tục còn không lý giải lắm, nhưng cũng không ngu ngốc, đa số đoán được một chút liền minh bạch Phó Trí Thành gọi là có ý tứ, gãi gãi đầu, ngẩng đầu phát hiện trên bàn cơm người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn.
Chris bi phẫn mà nhìn một vòng, cuối cùng dừng ở trên người Jude, Jude, vì cái gì muốn hố tôi!!
Jude liếc mắt một cái, không nói gì.
Monica tiếc nuối mà nhìn nhìn Phó Trí Thành, xem ra sương sớm nhân duyên là kết không được.
Đem đoàn người đưa về khách sạn, Phó Trí Thành cùng Nạp Lan Chi mới đánh xe về nhà, Nạp Lan Chi đem xe của cô ngừng ở gara ngầm của khách sạn, để Jude dùng, cô ngồi xe Phó Trí Thành trở về.
Tới cửa nhà, Nạp Lan Chi đang tìm chìa khóa, Phó Trí Thành đã mở cửa xong, giữ chặt cổ tay cô, một phen đem cô kéo vào nhà.
Nạp Lan Chi đâm vào trong lòng ngực anh, "Em phải về nhà......"
Phó Trí Thành ôm cô, cúi đầu, cánh môi vuốt ve vành tai cô, "Đêm nay lưu lại."
Nạp Lan Chi ngứa đến rụt cổ, "Không được......"
Phó Trí Thành đem lời nói dư lại nuốt vào, giảo hoạt mà dùng một bàn tay đóng cửa lại, nữ nhân nói không được chính là được......
Đoàn phim《 Thần Điện 》ở nước Z tuyên truyền một vòng, địa điểm đầu tiên là thành phố B, còn có một địa điểm khác là Thượng Hải, nhân khí đều bạo tăng, lực ảnh hưởng của tuyên truyền rất nhanh liền hiện ra, bảng tìm kiếm trên Baidu thời gian công chiếu《 Thần Điện 》nhảy đến thứ ba, Jude Chris Monica và mấy người nhiệt độ cũng không ngừng bay lên, bảng đề tài trên Weibo không thể thiếu ba tên người này.
Phó Trí Thành đi theo Nạp Lan Chi cùng nhau tiễn đi Jude, anh đều mạc danh cảm thấy may mắn, Jude vẫn là đi rồi mới tốt, nếu không tẩy não A Chi thành công thì làm sao bây giờ.
Nguyên Đán đã qua, lại một năm mới tới, Nạp Lan Chi đã quyết định làm quỹ hội cho vận động viên, vì sinh hoạt của vận động viên giải ngũ được bảo đảm, Phó Trí Ninh cùng cô làm, cô ấy có chức vụ nhàn tản, một đoạn thời gian vội một đoạn thời gian nhàn, hiện tại đại bộ phận thời gian đều là nhàn rỗi.
Hiện tại còn ở giai đoạn trù bị, Nạp Lan Chi cũng không tính công khai quá sớm, quỹ không phải nói thành lập là có thể thành lập, cô lợi dụng thời gian rảnh đi theo học tập mấy vị chuyên nghiệp Nạp Lan Tông giới thiệu, giai đoạn trước trù bị liền đủ cho Nạp Lan Chi vội hồi lâu.
Nạp Lan Chi viêm khớp đã khôi phục, gần nhất không cần mỗi ngày châm cứu, chỉ cần mỗi tuần đi một lần, cô cũng từng bước khôi phục huấn luyện, không giống như lúc trước mỗi ngày đều tập luyện, chỉ cần điều chỉnh trạng thái một chút.
Tới gần cửa ải cuối năm, các đồng đội còn ở bên ngoài chinh chiến, Nạp Lan Chi chuẩn bị dọn dẹp một số đồ quay về thành phố S, đại gia gia trước Nguyên Đán đã đến thành phố S, năm nay ăn tết Nạp Lan gia thực rất náo nhiệt.
Phó lão gia tử vốn dĩ hy vọng cô năm nay có thể ở thành phố B đón năm mới, cùng bọn họ gặp mặt thân thích, bởi vì Nạp Lan lão gia tử về nước, Phó lão gia tử hy vọng lại thất bại, mắt trông mong mà nhìn Nạp Lan Chi mua vé máy bay thu thập hành lý.
Cuối cùng bực bội Phó Trí Thành không sớm đem người ta thu phục, đính hôn đều có thể danh chính ngôn thuận rồi.
Nạp Lan Chi trước khi đi còn đến đại viện ăn cơm, bà nội Phó nghĩ muốn cùng Nạp Lan Chi ăn một bữa cơm tất niên, liền nhịn không được làm rất nhiều, bày một bàn.
Lộc Cộc nhìn một đám người ăn cơm, ở dưới bàn giật nhẹ ống quần người này, một lát lại bò đến đầu gối người kia, nhưng cuối cùng vẫn không được ăn cái gì.
Phó Trí Thành vẫn luôn cho Lộc Cộc ăn đồ ăn cho chó, không cho nó ăn cơm ăn đồ ăn, nên Lộc Cộc da lông mới bóng loáng như vậy.
Nạp Lan Chi xem đầy bàn đều là món cô thích, cảm động rất nhiều, cũng cảm thấy áy náy, để bà nội Phó làm nhiều như vậy, "Bà nội, này quá nhiều rồi, chúng ta mới có mấy người, ăn không hết."
"Ăn nhiều một chút, cháu gần đây lại gầy đi rồi, chỉ ăn từng này không mập đâu!" Bà nội Phó phiền não về thể chất ăn không mập của Nạp Lan Chi, lão nhân gia luôn thích các cô gái có chút mập, có thịt mới là phúc khí.
Bà thích Nạp Lan Chi cũng ăn nhiều, "Dạ, chờ lúc cháu về nhà liền không được ăn món bà làm."
Phó lão gia tử còn đang không thoải mái, "Vậy cháu lưu lại đi, mỗi ngày ăn."
"Ông nội, không cần lấy cái này dụ hoặc cháu."
Phó lão gia tử mặt lại kéo xuống.
Điện thoại của Nạp Lan Chi trên sô pha lại vang lên, Nạp Lan Chi buông đũa xuống, đi qua cầm lấy điện thoại, là Vương Thiến.
"A Chi, em gần đây khôi phục tập luyện sao?" Vương Thiến thanh âm có chút sốt ruột.
"Khôi phục, làm sao vậy?"
Vương Thiến: "Chúng ta nơi này xảy ra chuyện rồi, xxx cùng xx đều bị thương, kế tiếp giải bơi lội mùa đông nước Y năm nay hạng mục 200m bơi tự do trừ bỏ hai người ấy thì không có người tham gia, còn có 400m cũng thiếu một người, trong đội thật sự không có người thích hợp, em có thể chứ?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]