Buổi sáng Mộc Tiêu Hàn thức dậy đúng giờ, hít thật sâu luồng không khí trong lành khác hẳn mùi hôi thối lúc mạt thế. Ngoài cửa sổ, người đến người đi ngày càng tấp nập. Trong công viên, một số ông già đang tập thể dục buổi sáng, các bà mẹ trẻ ôm con đi dạo, nhân viên văn phòng vội vã đi làm. Quang cảnh thực sự rất đẹp.
Tuy nhiên chỉ có Mộc Tiêu Hàn thực sự biết rõ cảnh đẹp này cuối cùng cũng sẽ bị quá nát trở thành địa ngục trần gian. Đặc biệt là trẻ em, phụ nữ và người già là nhóm người dễ bị tổn thương nhất, cuối cùng bị ruồng bỏ, đặc biệt là người già.
Tuy nhiên Mộc Tiêu Hàn lại bất lực, cậu đã trông thấy quá nhiều điều xấu xí thối nát, những góc tối trong lòng người suốt những ngày mạt thế. Biết bao người tốt ra sức cứu người, cuối cùng bị chính những kẻ mình cứu quay lại cắn một miếng mà nguyên nhân chỉ vì tinh hạch hay thậm chí là mẩu bánh mì. Bản chất con người trong mạt thế trở nên ích kỉ, tham lam, những kẻ mất đi nhân tính mà ăn thịt người.
Trong mạt thế, Mộc Tiêu Hàn cũng không tránh khỏi trở nên ích kỉ, lạnh nhạt, tuy nhiên cậu tuyệt đối không ăn thịt người. Đây là giới hạn cuối cùng của cậu, nếu đến đồng loại của mình cũng có thể ăn thì cậu với tang thi còn chỗ nào khác nhau.
Trước đây có nhắc đến tinh thạch, chính là năng lượng ở trong não của tang thi, lớn chừng ngón tay cái của người trưởng thành, tang thi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the/3325457/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.