Xung quanh tối đen như mực, điểm sáng duy nhất chỉ là ánh sáng từ ô cửa sổ nhỏ cao gần nóc nhà chiếu vàovà đống lửa ở phía trước vang lên từng tiếng lách tách trong không gian yên tĩnh.
Hôm nay đã là ngày thứ tư đoàn đội của Thẩm Dục tiến vào tỉnh N, hiện bọn họ đang ở trong một nhà kho bỏ hoang từ trước mạt thế, nơi này là Lý Tinh tìm được, nó nằm ở nơi ngoại thành thưa thớt dân cư nên tang thi không đông như những nơi khác.
Nhưng nếu bọn họ tiếp tục ở trong này thì chẳng mấy chốc sẽ có rất nhiều tang thi vây đến.
Thược Diễn bưng một bát cháo nấu cùng với động thực vật biến dị đi đến chỗ Thẩm Dục ngồi nghỉ, cậu ta ngồi xuống bên cạnh rồi đưa chén cháo đến trước mặt y, giọng trong trẻo đầy quan tâm nói "Đội trưởng, anh ăn một chút đi."1
Thẩm Dục không quá để ý mà cầm bát cháo lên từng ngụm ăn hết, hiện tại trong đầu y chỉ luẩn quẩn ý nghĩ liệu A Nhiên có ở chỗ này không. Nếu ở, tại sao lại không đến tìm y chứ.
Không, là y khiến A Nhiên bỏ đi, y phải đi tìm em ấy mới đúng.
Đối với Thẩm Dục ăn là để bổ sung năng lượng, ai đưa cho y không hề quan trọng, nhưng chỉ là hành động tiếp nhận bát cháo này của y giống như tiếp nhận tấm lòng mình trong mắt Thước Diễn.
Tất cả mọi người yên tĩnh ăn món cháo nấu chung với động thực vật biến dị để bổ sung năng lượng rồi tìm một chỗ nghỉ ngơi, bọn họ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924487/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.