Hôm đó là một ngày đầu thu, Sở Nhiên cùng gã nhỏ con là Hách Giang có dị năng hệ mộc trở về từ nhiệm vụ đến công ty hạt giống ở tỉnh T.
Lần này bọn họ tiếp tục đại thu, từ số hạt giống đó chắc chắn có thể đổi được rất nhiều tinh hạch, lương thực cùng vũ khí trong tay cao tầng căn cứ.
Quách Tông như mọi lần ra cổng căn cứ đón bọn họ, hắn ta dáng vẻ nho nhã ôn hòa của thành phần tri thức, luôn treo trên khóe môi nụ cười khẽ khiến người thấy mà cảnh đẹp ý vui.1
Hắn ta vỗ vai Sở Nhiên đầy thân thiết, lúc này hắn đã là một nam nhân trưởng thành, cơ thể cũng không còn gầy gò như trước kia mà là có da có thịt, dưới lớp quần áo là từng lớp cơ săn chắc xinh đẹp.
"Lần này lại nhờ cậu rồi. Nếu không có cậu chắc nhiệm vụ này tôi không dám nhận đâu." hắn ta cười nói.
Sở Nhiên cũng cong mắt cười đáp lại hắn ta "Chúng ta đều là đồng đội vào sinh ra tử, Tông ca không cần để ý khách k đâu. Việc này em làm được liền làm thôi, dù sao cũng phải làm thì mới có ăn mà."
Nghe hắn nói thì Quách Tông bật cười, đưa tay quàng vai hắn, hai người bọn họ sánh bước đi trở về trụ sở của đoàn đội Lang Hỏa "Đợi đổi được đồ từ cao tầng căn cứ, Tông ca mở tiệc lớn đãi cậu."
Sở Nhiên cười từ chối, lắc đầu đáp "Như vậy quá tốn kém, hiện tại lương thực thiếu thốn, Tông ca không cần phải làm vậy đâu."
Vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924474/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.