Cửa lớn thư viện đóng chặt, Sở Nhiên không tốn chút sức lực nào dùng tinh thần lực mở ra rồi tiến vào, lúc đi vào còn không quên cẩn thận đóng cửa lại.
Không gian bên trong thư viện tối đen, mùi hương của giấy và mực thoang thoảng ở chóp mũi mang một cảm giác nhẹ nhàng mà thanh tĩnh.
Bước đi trên nềm gạch hoa cương, đế giầy giẫm lên nền gạch phát ra từng tiếng 'cộp cộp cộp' như giẫm lên đáy lòng đang lo lắng của những kẻ đang lẩn trốn kia.
Khóe miệng câu lên một nụ cười đầy ác ý, tinh thần lực của hắn cuốn lấy tinh thần lực chưa thể tự nhiên không chế của bọn chúng mà tạo ra ảo cảnh đáng sợ.
Thư viện vốn yên tĩnh vang lên những tiếng thét đầy hoảng sợ và kinh hãi, nam có, nữ có. Bọn họ chẳng phân biệt thứ nào là thật, thứ nào là giả mà cứ điên cuồng chạy trốn, cố trốn thoát khỏi ác quỷ đang đuổi bắt mình.
Đi lên tầng hai của thư viện, ở đây có kẻ thất thần ngồi im bất động, có kẻ kinh hoảng rít gào hay khóc lóc ầm ĩ.
Sở Nhiên đi đến một góc, nơi đó có một thiếu nữ xinh đẹp nay thật chật vật đang trợn tròn mắt nhìn hắn, đợi qua một lúc như thể đã xác nhận thân phận của người trước mắt cô mới nhào đến ôm chân hắn gào khóc.
"Anh... anh cứu em! Cha mẹ em bỏ tiền nuôi anh mười mấy năm, anh nhất định phải cứu em! Bằng không chính là vong ơn với bọn họ!"
Trong mắt Sở Nhiên không có chút cảm xúc nào cả, hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924470/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.