Tà dương vừa khuất dạng thì Lý Tinh chạy lên tìm hắn xuống ăn cơm, sau khi ăn xong bữa cơm gồm một mặn, một canh, hai xào thì Thẩm Dục đem ra một hộp bánh với những chiếc bánh macaron nho nhỏ với đủ màu sắc.
Sở Nhiên uống một ngụm sữa theo yêu cầu của Thẩm Dục rồi ăn một chiếc bánh nhỏ, hắn nói với ba người Thẩm Dục về quyết định của mình "Sáng ngày mai chúng ta rời đi."
Lý Tinh ngóc mặt ra khỏi tô cơm, cô hỏi hắn "Vậy chúng ta sẽ đi đâu?"
Không hỏi tại sao bọn họ phải rời đi, cũng không cần biết bọn họ sẽ đi đâu, cô chắc chắn vẫn sẽ đi theo Sở Nhiên, trong tiềm thức của cô người này chính là người thân của mình.
Quân Ân buông đũa, anh ta ưu nhã dùng khăn giấy lau vết dầu mỡ ở khóe miệng rồi mới nói với hắn "Trong nhân loại hiện tại có lẽ cậu là người hiểu rõ tình hình hiện tại nhất, cậu định dự tính tiếp theo nên như thế nào?"
Từ chuyện dị năng, anh ta cùng Thẩm Dục đã nhìn ra Sở Nhiên này rất đặc biệt, rõ ràng nhìn như diều giấy rách nhưng lại biết rất nhiều thứ mà bọn họ không biết. Mấy ngày qua trải nghiệm nhiều như thế khiến bọn họ đủ hiểu thời đại đã khác, bọn họ cần có người này trong tay để nắm rõ một số sự tình, tìm kiếm cơ hội sinh tồn, nếu không hai người đã sớm đi trước.
Mà hiển nhiên Sở Nhiên cũng nhìn ra ý nghĩ của Quân Ân, nhưng hắn muốn trả thù, nếu muốn tất cả kẻ thù trong tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924453/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.