Tiêu tốn thời gian gần ba mươi phút, Lý Tinh dùng hết dũng khí thân tâm đánh tang thi, cô cẩn thận từng chút mà lấy về được một bao lớn đồ ăn cùng nước uống. Lúc cô cắt đuôi được đám tang thi dưới tầng rồi tiến vào hành lang tầng hai thì thấy tang thi ở tầng này vây lại cùng một chỗ, bọn chúng đang điên cuồng tấn công ai đó đến mức bỏ qua cả sự tồn tại của cô.
Lý Tinh đang đắn đo có nên giúp đỡ người kia hay không thì cô nghe thấy giọng nói lãnh đạm của Sở Nhiên "Mặc kệ hắn."
Thế là Lý Tinh liền ngoan ngoãn đem theo bao lớn lương thực về phòng, cô đặt túi lớn vào một góc rồi cẩn thận dò hỏi hắn "Anh Sở, người kia đắc tội gì anh sao?"
Sở Nhiên ngồi một góc yên tĩnh mà không đáp lại cô, cô cũng biết không hỏi ra được chuyện gì, nhưng có lẽ ra ngoài một chuyến lá gan liền lớn ra rất nhiều.
Cô nhích đến gần hắn, nhỏ giọng hỏi "Hắn khiến anh Sở không vừa mắt sao?"
Khóe mắt trầm trầm liếc nhìn cô, hắn nói "Bên ngoài có rất nhiều tang thi."
Lý Tinh biết hắn không nói đùa nên ngoan ngoãn đến phòng bên cạnh tẩy rửa đi vết máu đen hôi dính trên cơ thể, nếu có thể thuận tiện tìm một bộ quần áo vừa người lại càng tốt.
Khóe mắt hắn âm thầm đánh giá cô gái ngày hôm trước còn bất lực run rẩy sợ hãi co mình trong góc tường, nhưng chỉ mới ra ngoài một chút liền can đảm, mạnh mẽ hơn. Lá gan không sợ chết cũng phình ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924448/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.