Căn phòng quen thuộc với màu trắng sạch sẽ và ánh đèn rực sáng không bao giờ tắt, trong phế phủ là mùi thuốc sát trùng thân thuộc trong bảy năm qua, dưới thân là giường thí nghiệm bằng kim loại bị thân nhiệt của bản thân làm cho ấm áp.
Ánh mắt Sở Nhiên tan ra nhìn bóng người mặc áo trắng đang tiến lại gần mình, cơ thể khẽ run rẩy sợ hãi theo bản năng, đối diện với hắn không phải một con người.
Đối phương là quỷ dữ.
Bàn tay tinh tế đeo găng tay y tế màu trắng của đối phương chạm nhẹ vào gương mặt hắn, giọng nói nam nhân trẻ tuổi mang đầy sự tiếc nuối mà vang vọng bên tai hắn "Vật thí nghiệm tốt như vậy mà chẳng còn sống được bao lâu a."
Trong lòng Sở Nhiên dâng lên một mạt phẫn hận, hắn sắp chết, kẻ này vẫn không muốn tha cho hắn.
Một giọng nữ trong treo khác vang lên từ đằng xa "Thuốc kháng bệnh độc chúng ta đã nghiên cứu gần xong, tiến sĩ không cần phải tiếc nuối như thế."
Gã tiến sĩ vẫn nhịn không được mà thở dài, nhưng một giây sau thay thế cho sự tiếc nuối là phấn khích điên cuồng, gã hưng phấn nói "Chết rồi cũng không sao! Tôi có thể dùng tế bào của cậu ta mà tạo ra một sinh mệnh mới! Sinh mệnh mới cũng sẽ mang năng lực đặc biệt như cậu ta, tôi có thể tiếp tục thí nghiệm của mình!"
Hàm răng hắn nghiến chặt, đôi mắt vẫn trợn trừng nhìn nam nhân điên cuồng tưởng tượng ra viễn cảnh tương lai tốt đẹp. Đôi phương vậy mà đến cả chết cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-vuong-trieu-cua-ta/924442/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.