" Trần thúc là thủy quân, ông ấy ở đây thì quân đội sẽ đến"
Nghe đến thủy quân Nam Cung Thần liếc nhẹ qua người đan ông đang cười đến nở hoa kia.
" Ông có biết gì về bản đồ kho hạt giống ở Nam Cực không" Trần thúc giật mình.
Ông nghĩ nghĩ chút thì gật đầu" Tôi là quân nhân canh giữ đảo, do nghỉ phép nên về nhà cũng lúc mạt thế đến"
Quả thật buồn ngủ lại gặp chiếu manh!! Nếu có người thành thạo đường như Trần thúc cả nhóm sẽ dễ dàng tìm thấy bản đồ, kho hạt giống này không thể lọt vào tay họ Trịnh đó nên phải nhanh lên.
" Chúng ta vào nhà, tôi có chuyện cânc bàn với anh" Tưởng Thần nói ít Trần thúc hiểu nhiều.
Ông dắt họ về nhà, trong nhà đứa bé lại khóc có lẽ sốt cao đã khiến đứa bé khó chịu, Quý Sênh lấy thuốc ra đưa cho vợ Trần thúc.
" Dùng cẩn thận, trẻ con không nên quá liều" Cậu nói xong thì sờ mặt đứa bé.
Vợ Trần thúc cười dịu dàng" Nếu cháu thích cứ ôm con bé một chút"
" Được sao?" Cậu hỏi.
Khi nhận được cái gật đầu cậu vui vẻ ôm đứa bé ra sofa ngồi, ở đó Tưởng Thần đã hỏi Trần thúc ít chuyện để thử xem ông có thật là thủy quân không.
" Hòn đảo đó bình thường có bao nhiêu người canh?"
Trần thúc nhanh gọn đáp" Hơn 3 ngàn, ngày nghỉ những quân số vẫn như thế, bản đồ nằm ở tầng 16 khu trung tâm, ngoài ra trên đảo còn một kho khổng lồ các loại thức ăn quân đội cùng đầu đạn hạt nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-ve-ben-nguoi-yeu-cu/896295/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.